Phù Dung nghe xong lời Thủy vu, không khỏi sửng người, nhất thời không nói được lời nào cho phải.
“ Tỷ tỷ, nhân duyên là do thiên định, có kiếp này, chưa chắc có kiếp sau. Dù chúng ta là con gái của Minh vương, nhưng tỷ cũng rõ, chúng ta vẫn cần chuyển thế đầu thai, tuân thủ quay tắc Tam giới, vì trong người chúng ta có một nửa dòng máu của con người. Cho nên, tỷ tỷ, hãy nắm bắt hạnh phúc kiếp này, đừng chần chờ, nếu bỏ lỡ ba người họ, tỷ sẽ hối hận đó. Muội biết là tỷ không thích chuyện thiên mệnh này. Nhưng tỷ có còn nhớ, tỷ đã từng thề, tuyệt sẽ không bỏ lỡ chuyện gì, hay làm chuyện gì khiến mình hối hận nữa, không phải sao??? ” Thủy Vu nói đến đây, không khỏi nhớ đến quá khứ đau buồn của Phù Dung, dù nàng quả thật không muốn khôi dậy nó, nhưng nàng lại không còn cách nào khác.
“ Ba người họ, đối với tỷ là thật lòng, tỷ có thể tạm thời không thể tiếp nhận, nhưng hãy cho họ thời gian chứng minh tình cảm của mình. Hãy học cách tìm hiểu họ, hãy thuận theo con tim mình mách bảo. Vì chỉ có như thế, tỷ mới không bỏ qua tình cảm tốt đẹp này ” Thủy Vu nhìn Phù Dung, than nhẹ, khuyên nhủ.
“ Tỷ tỷ, đừng làm chuyện khiến mình hối hận được không??? Đừng vì giận thiên mệnh, mà làm chuyện dại dột được không??? Muội không muốn sau này nhìn đến tỷ phải đau khổ, ân hận đâu ” cuối cùng Thủy Vu dùng hết tâm huyết của mình, đem tất cả gửi gắm vào một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quan-su/1844469/quyen-2-chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.