“ Hừ, các ngươi nghĩ có thể ở lại đây lộng hành sao??? Chỉ cần bây giờ bổn cung hô lớn, các người đừng hòng thoát khỏi đây ” hoàng hậu ngồi bên trên, vẻ mặt khinh thường nhìn đám người Phù Dung, hoàn toàn không hề có chút sợ hãi.
“ Ngu ngốc ” nhìn hoàng hậu đến giờ phút này, còn ngoan cố như thế, Phù Dung không khỏi khinh thường.
‘ Người này có thể ngồi trên ngai vị này cho đến nay, xem ra hoàn toàn là nhờ Hà gia a!! Chứ với đầu óc như bà ta, lại có thể sống đến giờ, thì đúng là kỳ tích rồi, bộ bà ta nghĩ tất cả mọi người đều ngu ngốc như bà ta??? Chưa chuẩn bị sẵn sàng, chưa giải quyết thị vệ bên ngoài mà đã xông vào trong này, bộ không sợ lát nữa có người đến bắt mình hay sao a??? ’.
“ Ngươi…Người tới, có thích khách, người tới.” hoàng hậu nhìn thái độ Phù Dung như thế, không khỏi tức giận hô to.
Bất quá làm nàng thất vọng là, cho dù nàng có gọi cách nào, cũng không một ai đáp lại nàng, bốn bề thư phòng vẫn cứ như thế im lặng, không tiếng động.
“ Hừ, hôm nay người của Hà gia các người, ai cũng đừng mong thoát khỏi đây ” Phù Dung nhìn đến hoàng hậu như thế, tức giận hừ lạnh.
“ Các ngươi năm đó lợi dụng tính mạng của Hàn đế, cùng an nguy của Hàn quốc, mà ép buộc Tiêu Dao vương gia lấy Hà Bích Liên. Sau đó còn diễn một tuồng kịch thay lòng, hại mẫu thân ta lầm tưởng Tiêu Dao vương thay đổi tình cảm, mà đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quan-su/1844466/quyen-2-chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.