“cái gì, rời khỏi Triệu phủ” Triệu Bân vừa nghe xong lời Phù Dung nói thì ngạc nhiên vô cùng.
“ân, ta đã sai người mua một căn nhà trong thành, ta có ý định dọn đến đó ở, dù sao ta ở đây cũng không được tiện cho lắm” Phù Dung nhẹ nhàng gật đầu đáp.
“tại sao không tiện? Không tiện chỗ nào? Có phải có người nói xấu nàng không, hay ức hiếp nàng? Nàng mau nói cho ta biết, ta sẽ thay nàng làm chủ” Triệu Bân thật sự không hiểu, rốt cuộc nguyên nhân vì sao đang yên lành, Dung nhi của y lại muốn dọn đi a.
Y vừa dứt lời, bên cạnh Quân Hàn, Khương Tuấn và Lạc Thiên đều quăng cho y một ánh mắt khinh bỉ, ‘ức hiếp, nói xấu’, bộ Dung nhi giống người dễ dàng chịu thiệt vậy sao, hình như nam nhân này lo quá hóa cuồng rồi thì phải.
“không có chuyện đó đâu, còn có, dù ta dọn đi, nhưng vẫn ở trong thành, nếu huynh muốn có thể đến đó bất cứ lúc nào mà” Phù Dung dở khóc dở cười trước biểu hiện như tiểu hài tử của Triệu Bân, tên này đúng thật là, ‘tuổi trưởng thành, nhưng tính tình thì cứ như hài tử’ mà.
“hảo” nhìn thái độ cương quyết của Phù Dung cùng vẻ mặt khinh bỉ của ba gã kia, Triệu Bân mới ngộ ra mình đã nói một vấn đề dư thừa, nên đành cúi đầu ưng thuận.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
“mời vào, tham quan nhà mới của ta nào” Phù Dung dẫn đầu bước vào, theo phía sau là bốn nam tử khôi ngô tuấn tú, khiến cho cả đám người hầu ai cũng trố mắt ra nhìn, thật không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quan-su/1844446/quyen-1-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.