“tham kiến hoàng thượng” nữ tử hướng Lạc Minh thi lễ.
“đứng lên đi” Lạc Minh lạnh lùng lên tiếng
“dạ” nữ tử nhẹ nhàng đáp
“mấy ngày nay có tin tức gì mới không”
“bẩm hoàng thượng, mấy ngày nay có một số đại thần vì chuyện của thừa tướng mà nãy sinh bất mãn, có người còn muốn âm thầm cấu kết, để phản đối hình phạt của thừa tướng, hòng buộc hoàng thượng nể tình thừa tướng đã từng có công mà tha cho ông ta một lần” nữ tử nhẹ nhàng bẩm báo.
“Ngươi cảm thấy thế nào” Lạc Minh nghe xong thì cười lạnh, quay sang hỏi Phù Dung
“một lũ ngu ngốc, không biết lượng sức mình, chúng vốn không phải đối thủ của ngươi, làm như vậy đúng là uổng công thôi”, nử tử nghe cách xưng hô của Phù Dung với Lạc Minh có chút ngạc nhiên theo hoàng thượng bao năm nay, chưa từng thấy ai dám ăn nói với hoàng thượng như vậy cả.
“thế theo ngươi, ngươi sẽ đối phó chúng thế nào”
“có hai lựa chọn, đối với người biết quay đầu hối cải, thì có thể như cũ không có chuyện gì xảy ra, còn nếu không thì, chúng chẳng phải trung thành với thừa tướng sao, vậy cho chúng toại nguyện đi theo ông ta luôn”
“hoàng đệ làm theo ý của Ngọc công tử đi “ Lạc Minh nghe xong cũng gật đầu tán thành, tiểu tử này rất được.
“ tuân lệnh, đệ đi làm ngay đây” Lạc Thiên thi lễ rời khỏi
“ ngươi có muốn làm quan không” Lạc Minh quay sang hỏi Phù Dung
“không có hứng thú”
“tại sao”
“không tại sao cả, ta có thể đi xung quanh xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quan-su/116069/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.