Edit : Lạc Khinh Trần
Bởi vì nguyên nhân Mai Nhược Thủy bị thương cho nên mấy ngày nay Tô HàmTiếu không có lẻn đi ra ngoài cung nháo sự, mà ngoan ngoãn ở lại đôngcung đọc sách, sau đó thì đi tản bộ một chút, làm nàng rất buồn bực làngười bị nội thương không thể chịu nhiều đả kích cho nên lạc thú trêungười của nàng cũng bớt đi rất nhiều, chỉ có thể đi tìm việc khác, đitìm con mèo nhỏ hay xù lông để khi dễ ( Trần :con mèo nhỏ xù lông là Hàn Thư Mặc đấy =.=).
“Ngươi đến cùng là muốn làm gì?” Hàn Thư Mặc đứng trước án thư, đôi môi hồng nhạt nhếch làm ra vẻ rất là ủy khuất.
“Ta chỉ kêu ngươi đi mài mực, đừng làm ra bộ dạng là ta sắp ăn ngươi cóđược hay không?” Tô Hàm Tiếu không nhịn được dùng cán bút gõ gõ lênnghiên mực đã khô thúc giục nói : “Nhanh lên một chút!”
“Ngươilại không phải là không có người hầu!” Hàn Thư Mặc lẩm bẩm một câu,nhưng vẫn đi lên phía trước, bất đắc dĩ bắt đầu mài mực.
“Không châm nước làm sao mài?” Tô Hàm Tiếu thở dài hỏi.
“Ta đương nhiên biết!” Hàn Thư Mặc trừng mắt nhìn nàng, nếu như không phảisợ nàng sẽ tức giận rất có khả năng hắn sẽ làm ra hành động sai lầm nàođó?
Dùng một cái thìa nhỏ múc một ít nước rót vào giữa nghiênmực, hắn oán giận cuối thấp đầu dùng hết sức lực để mài mực giống nhưcái nghiên mực kia chính là Tô Hàm Tiếu vậy.
“Ta không kêu ngươidùng lực lớn như vậy để mài, hiểu không...”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-phuong-de/2175818/quyen-1-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.