"Ta đã biết, nếu ngươi thật sự làm gì Tô Uyển, ta nhất định phải chuyển nhà cho cái đầu của ngươi!" Sau khi quăng ra một câu tàn nhẫn, đại tiểu thư chuẩn bị gác điện thoại.
"Không cần ngươi dạy dỗ, ta tự có chừng mực." Nói xong, trực tiếp tắt máy.
Diệp Hiểu Vũ nhìn điện thoại, bĩu môi, hừ một tiếng, Mục Úc cũng một bộ dạng như vậy. Chỉ có điều, một lát sau, cô tắt máy tính, sau đó cũng trở về phòng ngủ.
********
Sáng sớm hôm sau, khi Diệp Hiểu Vũ vừa rời giường đã thấy Tô Uyển đang ngồi trước máy tính. Thế mà bộ dạng trông cứ như chuyện gì cũng chưa từng phát sinh, còn vẫy tay với cô, khiến cho cô nghĩ lầm rằng mình còn chưa tỉnh ngủ, vội vàng dụi dụi mắt. Òa, đúng là sự thật.
"Hắc, nhóc con, sao ngươi dậy sớm thế?" Diệp Hiểu Vũ cố ý làm cho giọng điệu của mình có thể thoải mái một chút. Nhưng mà Tô Uyển ra vẻ giống như cái gì cũng chưa từng phát sinh, ngoại trừ hai con mắt bị sưng vù giống như quả hạch đào, hoàn toàn nhìn không ra tối hôm qua cô gái nhỏ này đã khóc cả đêm. Tô Uyển, cậu thật lợi hại, cậu đúng là diễn viên trời sinh! Diệp Hiểu Vũ thầm nhủ.
"Hôm nay có nhiệm vụ đặc biệt, hơn nữa sư phụ còn đồng ý đem tớ đi làm nhiệm vụ đặc biệt - nhiệm vụ Ẩn Tàng." Tô Uyển nói, không nhanh không chậm.
"Đồ nhi ngoan, đây là lần đầu tiên em không có chút ý đồ gì mà kêu vi sư thành 'sư phụ' đó! Vi sư thật sự là cảm động muốn khóc rống lên!!!" Kết quả, bên kia đường dây điện thoại đột nhiên truyền đến tiếng kêu sợ hãi của Sói Cô Đơn, đáng sợ tới mức, cô trực tiếp ném điện thoại đi. Giọng nam hùng hồn của Sói Cô Đơn quanh quẩn giữa ký túc xá của hai người, rất lâu sau cũng chưa phân tán...
"Ai dám có ý đồ với Sói Cô Độc anh chứ! Hừ, trừ phi bà mẹ già này tai điếc mắt hoa, đầu bị kẹt cửa mới có ý đồ với ông chú đoan mang vẻ ngoài chính trực như anh." Tô Uyển như trước, nhanh mồm nhanh miệng nói mấy câu, khiến Sói Cô Độc chỉ có thể trả lời là "Được rồi".
DIệp Hiểu Vũ thấy vậy, cũng nhanh chóng chạy qua mở máy tính, bắt đầu một ngày chơi Cửu Thiên của cô. Lúc này Tô Uyển đang đi theo Sói Cô Độc, đi tới [Khu rừng cổ Thần Nông nằm sâu trong thị trấn cổ xưa], chỗ [Ẩn giả - Duyên Minh Xử]. Vì cô gái nhỏ này là người mù đường, hiểu rõ bản thân nhất định sẽ đi lạc, nên hoàn toàn sử dụng kỹ năng [Đi theo], hoàn toàn không cần lo lắng sẽ bị bỏ mặc ~
Thừa dịp máy đang khởi động, Diệp Hiểu Vũ chạy đến chỗ máy tính của bạn tốt, muốn xem thử là nhiệm vụ đặc biệt gì.
Vì lời thoại quá nhiều, Diệp Hiểu Vũ cuối cùng tổng kết bằng một vài câu: Trong khu rừng cổ Thần Nông nằm sâu trong thị trấn cổ xưa, ẩn giả Duyên Minh Xử thấy ánh trăng đột nhiên biến mất, làm mất đi sự cân bằng giữa trời đất. Để phòng ngừa tình thế nghiêm trọng hơn, Duyên Minh Xử hi vọng người chơi, bằng bất cứ giá nào cũng phải làm cho ánh trăng xuất hiện lại ở Thiên Không. Duyên Minh Xử cũng đồng ý sẽ tăng cao thiên phú của người chơi nếu người chơi có thể hoàn thành nhiệm vụ này, giúp người chơi có thể tăng ba kỹ năng đặc biệt (vũ khí/ nguyên tố...),cũng sẽ cho người chơi một cơ hội thăng cấp lập tức. Nếu đã đạt tới cấp cuối, cấp bậc sẽ không đổi, nhưng sẽ nhận được hiệu quả như khi thăng cấp. Ngoài ra, khi hoàn thành nhiệm vụ này, người chơi còn nhận được 5000 kim và 3120000 kinh nghiệm cùng một danh hiệu đặc biệt. (mỗi sever tối chỉ được hoàn thành nhiệm vụ này tối đa 10 lần)
Sao chứ, chỉ có thể hoàn thành 10 lần à, bản thân đúng là không nên hi vọng nhiều, nếu không ngoại trừ Sói Cô Độc là không cần làm nhiệm vụ đặc biệt này, bọn họ có tổng cộng 6 người, chẳng phải là sẽ đập tan sự cân bằng giữa các sever sao. Nghĩ đến đây, Diệp Hiểu Vũ lập tức hạ quyết tâm sẽ không đi theo để quấy rối, nhưng vẫn nhịn không được mà muốn xem thử cái danh hiệu đặc biệt vừa rồi mới nhắc tới. Nháy mắt, bên cạnh hiện ra một lời giải thích thuyết minh trong khung chữ:
Danh hiệu đặc biệt: Người bảo vệ lẽ trời, thời gian phục hồi kỹ năng giảm 5%, thương tổn do kỹ năng cần có thời gian để ra chiêu và kỹ năng ra chiêu ngay lập tức sẽ tăng 5%.
Nhìn thấy vậy, ánh mắt của Diệp Hiểu Vũ lập tức sáng lên, đây,,, thuộc tính này thật tốt quá! Nhưng mà lại nghĩ, hay là thôi đi. Sau đó, nói với Tô Uyển: "Uyển Uyển, chúng ta tiếp nhận chức vụ trước đi. Sau đó, khi người tới đông đủ thì đi đánh quái."
********
Vì vậy, Tô Uyển, Diệp Hiểu Vũ, đương nhiên có cả Diệp Tử, dưới sự dẫn dắt của Sói Cô Độc, bắt đầu tiếp nhận chức vụ. Có lẽ là vì đang trong lúc rảnh rỗi, Tô Uyển không ngờ lại có thể xem hết thuyết minh về nhiệm vụ đặc biệt rồi, hơn nữa lời thoại của nhiệm vụ đặc biệt đều do sư phụ của cô - Sói Cô Độc chuẩn bị đó ~ Lúc xem lời thoại, Tô Uyển đột nhiên cảm thấy sư phụ của mình - Sở Phong Hàn thực sự rất khổ, phải viết ra nhiều thứ như vậy (bên dưới bỏ đi ngàn từ)...
Hôm nay vốn đúng là đêm trăng tròn, nhưng tại sao đến ánh trăng cũng không thấy? (Tô Uyển: Không biết cái tên Sói Cô Độc kia đang muốn làm trò gì? Sở Phong Hàn: Không phải ta muốn làm trò ~ là BOSS!)
Sau khi Tô Uyển được Sói Cô Độc gợi ý, tìm được [thành Long Thủ] trong [Quan Tinh Thai], cũng tìm được [[i]Đại ti không*[/i] - Bạch Việt]. Cô nhanh chóng lựa chọn [Nhiệm vụ đặc biệt - Nguyệt Chi Nguyên] sau đó nhấn xác định, cùng NPC trên màn ảnh tiếp tục đối thoại.
[Đại Ti Không - Bạch Việt]: Trăng tròn trên trời chẳng biết tại sao lại biến mất? Mời ngươi vào thành tìm hiểu một ít tin tức về việc này. Sau khi xong việc, sẽ được thưởng 20 kim và 5000 kinh nghiệm.
Được rồi, đang trong lúc rãnh rỗi, Tô Uyển lập tức lôi kéo Hiểu Hiểu cùng Diệp Tử cùng nhau đi tìm hiểu tin tức, dời đi sự chú ý.
Sau đó, được Sói Cô Độc gợi ý, Tô Uyển tìm được [thành Long Thủ] [Tửu lâu Trích Tinh Các], qua lời của tiểu nhị biết được, ở phía tây có một thứ gọi là Nguyệt Chi Nguyên, có thể tìm ra một ít tin tức.
Tô Uyển lập tức trở lại, nhanh chóng báo cho đại ti không. Đại ti không lập tức yêu cầu người chơi đến phương tây tìm kiếm Nguyệt Chi Nguyên, thăm dò tìm hiểu chân tướng sự việc.
Đến đây, Sói Cô Độc sống chết cũng không chịu nói thêm gì nữa, Hiểu Hiểu và Tô Uyển cũng đành từ bỏ. Đợi mấy người khác đến, không lâu sau, thần y phu quân đã tới rồi. Mà hai đại thần cấp độ biến thái kia, đợi đến lúc Diệp Hiểu Vũ muốn nổi điên lên mới chạy đến.
Kể ra thì nguyên nhân thật sự khiến Diệp Hiểu Vũ muốn nổi điên là: Bình thường bạn tốt Tô Uyển vẫn luôn huyên náo, hôm nay chưa từng nói gì nhưng vẫn cứ mỉm cười, rõ ràng là đang dốc sức nhịn xuống, không khóc! Điều này khiến Hiểu Hiểu thấy mà đau lòng, cô nghĩ rằng: Mục Úc, nếu anh thật sự làm cho cô gái nhỏ này đau khổ, tôi nhất định cũng khiến anh phải khổ đau.
Cứ thế, đoàn người yên lặng không nói đi đến phía tây bản đồ --- Rừng Hàn Châu Quế. Bởi vì Sói Cô Độc vô cùng chuyên nghiệp nên cái gì cũng không chịu nói ra, cho nên dưới sự suy đoán của Mục Úc (sở dĩ không phải là Đại Thần, là vì đại thần chưa bao giờ chú ý chuyện không liên quan đến anh),mấy người bọn họ sẽ đến đây.
Dĩ nhiên, khi tiến vào nơi tụ tập hoang dã của quái này, không thể thiếu sự hợp tác của đoàn đội! Trước đó, bởi vì Tô Uyển cùng bọn họ, dưới sự chỉ đạo của Sói Cô Độc, đã trải qua một cuộc tập luyện nho nhỏ. Mà hôm nay, trái với trước kia, Tô Uyển vô cùng im lặng, chuyên tâm rất nhiều, nên để cho cô làm MT là một sự lựa chọn rất tốt. Thật ra cũng do Diệp Hiểu Vũ thấy bạn bè mình đang buồn như vậy nên muốn dỗ dành khiến cô được vui vẻ thôi. Cứ như vậy, dưới sự dẫn đầu của Tô Uyển và sự chỉ huy của Sói Cô Độc, tiểu đội cùng nhau vào rừng cây Hàn Châu Quế! (thật ra là Sói Cô Độc đến để có cơ hội giết quái. Không thể PK, giết quái lập tức trở thành niềm đam mê của anh.)
******
Bây giờ giới thiệu một chút về rừng Hàn Châu Quế. Đương nhiên, không phải là giới thiệu về cảnh vật chung quanh, mà là giống người chơi giới thiệu về quái vật ở nơi này, chia thành vài loại bên dưới:
[Thủ Lâm Nhân]: Không có thuộc tính, hình dạng con người, cấp 80~87, công kích vật lý.
[Hộ Lâm Nhân]: Không có thuộc tính, hình dạng con người, cấp 82~89, công kích thuộc tính .
[Quế Mộc Lâm Tinh]: Thuộc tính hệ mộc, sinh vật thuộc hệ nguyên tố, cấp 85~95, công kích thuộc tính .
[Hàn Châu Lưu Phỉ]: Không có thuộc tính, hình dạng con người, cấp 92~100, công kích vật lý.
[Đội trưởng Hàn Châu Lưu Phỉ]: Cấp 95~102, hình dạng con người, không có thuộc tính, công kích vật lý.
[Thủ lĩnh Hàn Châu Lưu Phỉ]: Tinh anh, cấp 100~106, hình dạng con người, không có thuộc tính, công kích vật lý + công kích thuộc tính.
Còn phần bên ta, cũng giống như lúc luyện tập trước khi làm nhiệm vụ đặc biệt này, chẳng qua Tô Uyển đã thành công đột phá cấp 60:
DPS chính (Sát thương cao): Diệp Tử (Ám dạ thánh sứ mãn cấp 120)
DPS (Sát thương cao): Satan の Du Đãng (Ma đạo mãn cấp 120),Sói Cô Độc (Song dực mãn cấp 120)
Trị liệu chính: Kiếm Minh Sương Nguyệt (Thần y mãn cấp 120)
Trị liệu phụ + Buff phụ trợ: Ảnh Chi Long Ngâm (Nhạc thánh mãn cấp 120)
Bởi vì đây là nơi để tự luyện cấp, cho nên không giống như trong phó bản, quái xuất hiện ở khắp bốn phía. Vì vậy, nếu muốn thu phục quái trong một lần, hoặc muốn MT Tô Uyển này ra tay, đầu tiên phải kéo quái đến đây, sau đó để nhóm DPS nhanh chóng giết sạch.
Vì thế, sau khi Sói Cô Độc ra lệnh, Tô Uyển liền xuất đòn sát thủ [Xá Nữ La Sát Mê Hồn Trận]. Một đòn này không chỉ hấp dẫn quái vật trong phạm vi ba dặm xung quanh mà còn khiến chúng gặp phải trạng thái hỗn loạn trong vòng 30 giây, đến nỗi chúng đang tự giết lẫn nhau trong lúc này.
Lần trước hai người Diệp Tử và Hiểu Vũ thật sự rất nổi bật, làm cho mấy người còn lại ghen tị đến thiếu chút nữa là xông vào cắn một ngụm, đương nhiên đây là chuyện không có khả năng. Nhưng mà đối với vấn đề hai người làm náo động, những người kia cùng nhất trí với quan điểm đối với Sói Cô Độc, đó là: "Lần sau không được mà thế nữa". Diệp Tử nghe vậy thì dùng sự trầm mặc im lặng để ứng đối với những người không có hảo ý, khiến cho mọi người cũng không biết nên đáp trả làm sao. Còn về phần Diệp Hiểu Vũ , cô chỉ chăm chú nhìn vào bạn tốt họ Úc, vô cùng đau lòng, vì vậy cũng không hề phản bác ý tứ của mọi người. Thế nên trong lúc giết quái hôm nay, trong hệ thống chỉ có tiếng nói của một mình Sói Cô Độc.
Cứ như vậy, thấy Tô Uyển rầu rĩ không vui, tâm tình của Diệp Hiểu Vũ cũng kém đi. Nhìn nhóm quái trước mắt, cần gì phải dùng đến cả MT lẫn 2T, toàn bộ trực tiếp công kích là ok rồi ~ Vì thế, Diệp Hiểu Vũ hô hào trong hệ thống: "Ta bảo này, chỉ có vài con quái nhỏ như vậy, tất cả chúng ta đều làm phụ giúp đi, để cho Tiểu Uyển một mình làm DPS như thế sao được?" Cô nói như vậy, chủ yếu là hy vọng có thể khiến cho cô gái nhỏ Tô Uyển này cao hứng một chút, dù sao mình cũng là một người hiểu tình đạt lý, không thể giết cái kẻ vừa là ác ma vừa là hồ ly vừa là sói đang giả dạng người tốt kia được...
Sau vài giây đồng hồ, tất cả mọi người đều không có phản ứng gì, không biết đang nghĩ đến chuyện gì. Điều này khiến cho đại tiểu thư Diệp Hiểu Vũ không vui, không ngờ lại không có người nào hưởng ứng lời của nàng! Ngay tại lúc nàng muốn gửi một MMS nhắc Diệp Tử chống đỡ giúp mình, giọng nói tươi mát không tạp chất của Đại Thần nhẹ nhàng phát ra từ hệ thống.
"Được rồi, cứ như vậy đi."
Vừa lúc đó, bên trong lại truyền đến giọng nói mê người nhưng lại để lộ một chút bực mình: "Tiểu Bình Quả, anh không quan tâm người khác nói thế nào. Em muốn thế nào? Nói cho anh biết, anh sẽ nghe lời em. Nếu em nói muốn xông pha chiến đấu, anh sẽ giúp em; nếu em muốn tiếp tục làm MT, anh cũng sẽ ở đại đoàn (đại đoàn bắt nguồn từ 2T, DPS, gồm người trị liệu và phụ trợ, phụ trách trợ giúp MT) giúp đỡ em."
Nếu bảo giọng nói của Đại Thần tươi mát như bạc hà; giọng nói của Mục Úc sẽ là trầm thấp mà đầy sức hút, như có ma lực bên trong.
Nhưng mà, nghe được lời này của tiểu mỹ nhân, Tô Uyển đột nhiên cảm thấy ánh mắt có chút ẩm ướt. Thật là, đã cùng cô gái khác chạy trốn, tại sao còn tỏ vẻ ân cần hỏi han đối với cô? Thật đúng là càng nghĩ càng khổ sở. Nhưng nếu tức giận sẽ gây trở ngại, chia rẽ nội bộ nên Tô Uyển không thể tức giận được. Bởi vậy, cô nhịn đến mức bị nội thương.
Diệp Hiểu Vũ nhẹ nhàng ngửi vài cái liền cảm nhận được trong không khí có mùi gì đó giống như mùi thuốc súng. Xem tình hình này của bọn họ, hẳn là hai người này đang muốn bộc phát. Nhưng mà, đương nhiên không phải vào lúc này, bọn họ cũng không phải là kẻ ngốc. Nhưng mà, lời nói của hai người này vẫn còn đang ở mức không ai nhường ai.
"Quả Tử, bạn của em nói rất đúng. Không cần quản loại người nhàn hạ này đâu."
Một câu này của Đại Thần lập tức khiến cho mấy người khác bất mãn. Thần Y căn bản không muốn so đo với đứa nhỏ như Đại Thần, rõ ràng sẽ không nói chuyện. Sói Cô Độc tuy rằng cũng rất bất mãn, nhưng vẫn cố ý vui vẻ vẻ hòa giải.
Nhưng Mục Úc là ai? Là ác ma điện hạ tiếng tăm lẫy lừng! Làm sao có thể dễ dàng bị lừa như vậy! Vì thế, hắn dùng chiêu tứ lạng bạt thiên cân.
"Tiểu Bình Quả, cậu ta nói rất đúng: Không cần - quản - loại - người - nhàn - hạ - này. Em cứ nói lên suy nghĩ của [mình] là được"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]