Truyện đầu tay mong anh em ủng hộ nhé
Tu Chân giới,
Khói mây trùng trùng, từng dãy núi trập trùng hiểm trở, thi thoảng từng tiếng gió vang lên giữa bầu trời yên ắng làm cảnh đẹp càng trở nên thần bí. Ngọn núi Thiên Sơn, ngọn núi cao nhất trong dãy Kim Sơn, một ngôi đền nhỏ nhắn tạo trấn, ngôi đền là vật thể nhân tạo duy nhất trong vòng năm trăm dặm quanh đây.
Trong ngôi đền hai lão già đang ngồi nhâm nhi đánh cờ vây, bỗng nhiên một đạo khí tức mạnh tỏa ra từ phía mặt trời lặn, chẳng mấy chốc mây mù tan biến, chim muông kêu lên ầm ĩ, lão già mặc một chiếc áo màu trắng khẽ nhấp miếng trà, thở dài:
- “ Tên đó không ngờ lại thăng thiên sớm như vậy?”
Lão già đối diện mặt bỗng nhiên nóng bừng bừng, đập mạnh trên bàn một phát, cư nhiên mấy quân cờ trên bàn cũng đã hỗn loạn:
- “ Chết cũng tốt! Nhớ lại khi xưa hắn gạt đứa cháu của ta khiến nó khóc mấy ngày mấy đêm, nhớ lại càng thêm tức mấy phần!”
- “ Này! Này, không phải thua cờ rồi lấy cớ làm loạn đâu nha, chuyện một trăm năm trước ngươi nói làm gì? Huống hồ hắn là Dâm Đế, lừa cũng đâu phải một hai người!”
Lão già áo trắng nói xong lấy bên cạnh một vật gì đó được bọc trong một bao màu trắng, vẽ một ấn chú rồi ném thẳng lên trời, khẽ trầm niệm:
- “ Ngươi đi rồi, Tu Chân giới lại ít đi một người làm loạn, haizz thôi thì có chút thành ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-nu-than/2897149/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.