“Bọn nhà giàu này bỏ ra cả trăm vạn để ăn một cái tay gấu, sao họ nuốt trôi được nhỉ? Bọn họ đúng là thứ gì cũng dám ăn, không sợ bị báo ứng.”
“Chứ sao nữa. Trời lạnh thế này, bắt anh em mình đi cắt tay gấu cho họ, mẹ kiếp, không sợ ăn vào c.h.ế.t à.”
“Đại ca, da gấu với mật gấu có lấy không? Nghe nói cũng đáng tiền lắm.”
“Mày có thời gian lột da gấu à? Hay có thời gian lấy mật gấu? Không sợ con gấu kia ngửi thấy mùi m.á.u kéo đến, lúc đấy cả lũ mình đều đi đời. Chúng ta chỉ cần tay gấu, những thứ khác không mang đi được. Bây giờ nhà nước quản lý gắt gao lắm, cả con gấu không mang đi được đâu, trên đường kiểm tra nghiêm ngặt. May mà ở đây không có camera, nếu không bị phát hiện, cộng thêm những chuyện trước đây của chúng ta, ít nhất phải vào tù ngồi mười mấy năm. Cho nên nhanh lên, đừng lề mề, bắt đầu làm việc đi, không cần da gấu hay gì khác, không mang đi được, tiền tay gấu này đã đủ rồi.”
“Đại ca, gặp con gấu kia chẳng phải tốt hơn sao, có thêm bốn cái tay gấu, mỗi người chúng ta lại được chia thêm 100 vạn, đủ để về nhà cưới vợ sinh con. Vẫn là ở nhà ôm vợ con trên giường sưởi ấm áp sướng hơn. Trời thế này mà phải đi làm cái việc này, xui xẻo thật!”
Đúng là thợ săn trộm đến săn tay gấu, giọng nói của họ ở ngay phía trước.
Cố Trĩ Chi vòng qua một cây cổ thụ, bốn người đàn ông mặc áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-nu-nguyen-soai-xuyen-khong-thanh-tieu-dang-thuong-cua-gioi-giai-tri/3817442/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.