Suốt quãng đường đi, Cố Trĩ Chi đều im lặng, chỉ hỏi vài câu về tình hình thú cưng ở chỗ của Triệu Dã.
Tống Diễm biết gì đều nói cho Cố Trĩ Chi nghe.
Tuy chúng được gọi là thú cưng của Triệu Dã, nhưng những con mãnh thú này đều vì nhiều lý do khác nhau, phần lớn là do con người gây tổn thương, sau khi được cứu trợ không thể trở về rừng núi, mới được Triệu Dã nuôi dưỡng.
Chờ chúng khỏi hẳn, nếu còn thích nghi được với cuộc sống trong rừng núi, đều sẽ được đưa trở về.
Có những con không còn thích hợp với cuộc sống trong rừng núi, Triệu Dã liền nuôi chúng mãi.
Tống Diễm còn nói với Cố Trĩ Chi: “Anh Dã của chúng tôi đừng nhìn bề ngoài cao lớn uy vũ, nhưng thực ra lại rất có tình yêu thương, là thành viên của Hiệp hội Bảo vệ Động vật hoang dã, một năm có hơn nửa thời gian đều đi cứu trợ động vật hoang dã. Thú cưng ở chỗ anh Dã phần lớn là những loài thú ăn thịt hung dữ, chi tiêu mỗi tháng cũng không ít. Hơn nữa, vì đã bị con người làm tổn thương, nên rất bài xích con người, đưa đến vườn bách thú cũng sẽ rất hung hăng, vườn bách thú lại không thể làm ăn thua lỗ, chắc chắn là không thể đưa đến vườn bách thú. Nếu không có ai chăm sóc chúng, chúng vẫn rất đáng thương.”
Nếu có ai muốn đến xem chúng, Triệu Dã đều sẽ hào phóng đồng ý.
Anh là thành viên của hiệp hội cứu trợ động vật hoang dã, tự nhiên hy vọng có nhiều người biết bảo vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-nu-nguyen-soai-xuyen-khong-thanh-tieu-dang-thuong-cua-gioi-giai-tri/3817396/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.