Em sống là người của anh, chết cũng làma của anh. Sống không chung chăn, chết chung huyệt, em muốn vậy à? Anh lạimuốn các người chết cũng không thể ở bên nhau!
Sau khi ăn cơm tối, như thường ngày Nguyễn Thiệu Namlại ôm Vị Hi, ngồi trên ghế sofa trong phòng khách xem ti vi. Vị Hi một tay bêbánh ga tô hạt dẻ, một tay cầm chiếc nĩa nhỏ, thích thú vừa ăn vừa xem.
Vị Hi đang ăn một cách vui vẻ, ngẩng đầu thấy bộ dạnglông mày nhíu chặt của Nguyễn Thiệu Nam liền giơ ngón tay nhỏ vuốt vuốt, xiênmột miếng bánh ga tô nhỏ đút vào miệng anh.
Nguyễn Thiệu Nam nuốt miếng bánh, cúi đầu hôn cô, thấygương mặt nhỏ nhắn dính bánh, không nhịn được bật cười. Anh cầm bánh trong taycô đặt sang một bên, rồi bế cô lên.
Vi Hi giơ một cánh tay ra chỉ chiếc bánh ga tô bị lạnhnhạt vứt một bên, bất mãn kêu lên, "Bánh ga tô của em, em còn chưa ăn xongmà?”.
Đôi môi nóng rực của người đàn ông hôn lên xương quaixanh lộ ra bên ngoài áo ngủ của cô, giọng nói khàn khàn, “Lát nữa ăntiếp...".
Ánh sao đêm nay đẹp quá, tựa như cái đêm lá cây phongđỏ như lửa, gió thu hiu hiu bao năm trước, anh và Vị Hi cùng ngồi trên xích đutrong căn nhà cũ của nhà họ Lục, lá lác đác rơi, hờ hững nhìn bầu trời đầy sao.Đêm rất yên tĩnh, xung quanh vắng lặng, chỉ có tiếng tim anh đập thình thịch.Cô vùi mặt vào lồng ngực anh, nhắm mắt, khóe miệng khẽ nở nụ cười làm rung độnglòng người.
Anh cười hỏi cô nghe thấy gì, cô nói cô nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-khuynh-thanh/1273861/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.