Dưới ánh đèn tối tăm, anh giơ tay ravuốt ve má cô, hơi thở nặng nề, ngữ khí dịu dàng chứa đựng sự cuồng nhiệt vànhục dục khó ước lượng nổi.
Có lẽ do món Thái lấy vị cay làm chính quả thật khônghợp khẩu vị, hoặc nơi đây dùng nhạc Thái, váy ống, múa tay làm nổi bật lênkhông khí nước ngoài quá khác biệt, hoặc có lẽ tâm trạng hôm nay quả thật khôngtốt, tóm lại, Lăng Lạc Xuyên trước nay khẩu vị cực tốt lúc này lại chỉ ăn vàimiếng liền buông đũa xuống. Một mình chăm chú xem múa hát, bộ dạng lo lắngtrong lòng, không biết anh đang nghĩ gì.
Vị Hi vốn không thích món ăn Thái, thấy Lăng Lạc Xuyênkhông hứng thú, tâm trạng cô cũng kém đi. Lặng lẽ nhìn người đàn ông đối diệnmột lát, cuối cùng không nhịn được thò tay ra huơ huơ trước mắt anh, hỏi bằngngôn ngữ kí hiệu: “Anh sao vậy?”.
Lăng Lạc Xuyên quay mặt lại, đôi mắt đẹp trong veonhìn cô một cách chân thành và lo lắng. Vị Hi lúc này mới phát hiện ra ngườiđàn ông này hóa ra có một đôi mắt biết nói. Tựa như lúc này, anh rõ ràng khôngnói gì nhưng đôi mắt ấy lại dường như nói rất, rất nhiều điều với cô. Đôi mắtấy thuần khiết, tinh khôi khiến con chim sợ cành cong như cô cũng không cảmthấy chút ác ý.
Trải qua bao nhiêu tổn thương và đau khổ, bao lần sốngchết như thế, cuộc đời gập ghềnh chìm nổi như cuộc bể dâu, cô không biết vì saomình vẫn có thể có cảm giác như vậy? Ngồi trước mặt cô rõ ràng là một người đànông thích làm theo ý mình coi tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-khuynh-thanh/1273843/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.