Editor: Tường An
Ma long kiếm, thật sự là ma long kiếm trong truyền thuyết...
Ánh mắt Tôn Diệu tràn đầy tham lam nhìn về phía Dạ Tư Hoàng...
Nếu hắn có thể đoạt được ma long kiếm, toàn bộ địa ngục này đều sẽ là vật trong túi hắn, đến lúc đó còn ai dám cãi lời hắn?
"Tiểu tử, làm sao ngươi có ma long kiếm?"
Tôn Diệu khẽ nheo mắt, đáy mắt xẹt qua tia âm hiểm, mặt không biểu tình hỏi.
Tuy hắn có chút kiêng kị nhưng không có nghĩa là hắn sợ thiếu niên trước mắt...
Dạ Tư Hoàng không nói gì, con ngươi đỏ như máu, toàn thân tản ra lực hấp dẫn trí mạng...
Trầm mặc nửa ngày, thanh âm trầm thấp mà mị hoặc của thiếu niên mới vang lên: "Vấn đề này, chỉ sợ kiếp sau ngươi mới có thể biết, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là ngươi có kiếp sau..."
Lời này tựa như một khối cự thạch nện vào lòng mọi người, khơi dậy tầng tầng gợn sóng...
"Ha ha!"
Tôn Diệu cười phá lên, nhưng trên gương mặt đầy nếp nhăn kia lại không có chút ý cười.
Hắn châm chọc: "Tiểu tử, ngươi không biết mình đang ở nơi nào à? Đây là địa ngục! Ở cái địa ngục này, tất cả mọi thứ đều thuộc về vương của chúng ta! Cho nên, hiện tại ta ra lệnh cho ngươi dâng ma long kiếm ra cho vương của chúng ta! Ta cũng chỉ vì nghĩ cho tính mạng ngươi thôi, ngươi mang một vật trân quý như vậy đi lại ở địa ngục cũng không an toàn, nếu để vương nhìn thấy, ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1879458/chuong-1517.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.