Editor: Tường An
"Thúc thúc, sao chúng ta lại đến đây?"
Trên không trung cách núi Thiên La không xa, cánh tay nhỏ nhắn của Huyết Nhi ôm chặt cổ nam nhân, gương mặt phấn điêu ngọc trác đầy vẻ khó hiểu.
Đôi mắt to tròn sáng ngời chớp chớp, bộ dáng hoạt bát đáng yêu, ngây thơ hồn nhiên.
"Đi tìm một người."
Khóe môi Dạ Vô Trần hơi cong lên, gương mặt dưới mặt nạ bạc trở nên nhu hòa, mắt tím ôn nhu...
Tìm người?
Huyết Nhi khó hiểu chớp mắt, nghiêng đầu tò mò nhìn nam nhân ôm mình...
Dạ Vô Trần không nói gì nữa, ánh mắt xuyên qua tầng tầng mây mù, tựa như nhìn thấy nữ tử tuyệt mỹ kia.
"Nguyệt Nhi, rất nhanh thôi, chúng ta sẽ gặp mặt..."
Từ nay về sau, sẽ không bao giờ tách ra nữa!
Giống như nhìn thấy nữ tử bước về phía mình, ý cười trên môi nam nhân càng sâu.
Trong khoảnh khắc đó, phảng phất như tất cả mạn châu sa hoa của địa ngục đều nở rộ quanh người nam nhân...
-------------
"Lĩnh chủ đại nhân."
Trên núi Thiên La, Lam Tụng quay đầu nói với Mộ Như Nguyệt: "Cửa núi đã mở, có phải chúng ta cũng nên xuất phát hay không?"
"Tốt." Mộ Như Nguyệt thu hồi tầm mắt, nhẹ gật đầu: "Chúng ta đi thôi..."
Hi vọng lần này sẽ không đi một chuyến vô ích...
Nhìn đám người Mộ Như Nguyệt rời đi, ý cười trên mặt Mai Nhạn dần biến mất, ánh mắt lạnh lẽo âm độc...
"Đại nhân." nam nhân trung niên liếc nhìn bóng dáng Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1879439/chuong-1498.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.