Editor: Tường An
Mà hắn lại có quá nhiều kẻ địch, một khi cùng nàng lưỡng bại câu thương, hậu quả thật không dám tưởng tượng...
"Cô nương, phải làm sao ngươi mới đồng ý cứu con ta?" lĩnh chủ đè nén lửa giận trong lòng, hỏi.
"Ta nói rồi, ta không có nghĩa vụ phải cứu hắn, cũng không muốn cứu hắn."
Làm như không nhận thấy áp lực trong lòng lĩnh chủ, thanh âm Mộ Như Nguyệt không nóng không lạnh, lại giống như một tảng đá rơi vào lòng lĩnh chủ...
Thân thể lĩnh chủ run rẩy, hai mắt khép hờ, thật lâu sau hắn mới mở mắt ra, kiên định nói: "Cô nương, nếu ngươi đồng ý cứu con ta, ta nguyện ý chắp tay dâng vị trí lĩnh chủ này cho ngươi."
Địa vị lĩnh chủ thì thế nào?
Nếu như mất đi đứa con trai duy nhất này, không có hậu nhân kế thừa, vậy không bằng buông tay vị trí này...
Dù sao, dựa vào thực lực của hắn, bất luận đi đến đâu cũng có thể hô mưa gọi gió.
Nghe vậy, biểu tình Mộ Như Nguyệt rốt cuộc thay đổi.
Ánh mắt nàng thâm thúy nhìn chằm chằm gương mặt tái nhợt của lĩnh chủ.
"Vị trí lĩnh chủ, ta muốn thì có thể đoạt, không cần ngươi chắp tay dâng lên!"
Ngữ khí của nàng dị thường kiên định, khiến người khác không thể không tin tưởng...
Sắc mặt lĩnh chủ xanh mét, tận lực đè nén lửa giận sắp phun trào, gằn từng chữ một: "Ngươi cũng nói, bằng thực lực của ngươi không cần ta chắp tay dâng vị trí lĩnh chủ, vậy tại sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1879430/chuong-1489.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.