Editor: Tường An
"Được." Viêm Tẫn nhướng mày, đảo mắt quan sắt toàn bộ khu rừng, hắn đột nhiên chấn động, trong mắt hiện lên tia sáng kỳ lạ: "Nha đầu, ta biết huyết tinh mạch ở đâu rồi."
Nghe vậy, hai mắt Mộ Như Nguyệt sáng lên: "Tốt, lập tức dẫn ta đi..."
--------------
Huyết tinh mạch ở sâu trong rừng rậm, từ xa đã nhìn thấy ánh sáng lập lòe như ẩn như hiện.
Nguyên khí nồng đậm từ phía trước truyền tới, bất giác làm người ta tâm thần nhộn nhạo, Mộ Như Nguyệt dừng chân, trong mắt chứa ý cười: "Xem ra đây chính là huyết tinh mạch, Viêm Tẫn, ngươi giúp ta một tay, ta muốn dời toàn bộ huyết tinh mạch này vào đan thư."
Viêm Tẫn cười khổ, bất đắc dĩ lắc lắc đầu.
Thật không biết nha đầu này dẫm phải vận cứt chó gì mà lần nào cũng gặp được thứ tốt...
Đương nhiên, hắn cũng biết đây không phải hoàn toàn chỉ nhờ vào vận khí.
Vì sao nhiều người gặp cửu trọng hỏa nhưng chỉ có nàng thu phục được nó? Hơn nữa, nếu nàng không có thực lực cường đại, lại có gan mạo hiểm, chỉ sợ đã chết trong tay hắc y nhân kia rồi...
Cho nên, cơ hội vẫn luôn chia đều cho tất cả mọi người.
Vận khí tốt chẳng qua là cái cớ của những người không chiếm được thứ tốt mà thôi...
"Hỏa phượng, Khiếu Nguyệt, Mặc Khê, các ngươi cũng đi ra hỗ trợ."
Vừa dứt lời, trên người nàng thoáng hiện lên ba luồng sáng, rơi xuống huyết tinh mạch phía trước...
Mộ Như Nguyệt nhàn nhạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1879423/chuong-1482.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.