Editor: Tường An
“Nha đầu, ta đã cho ngươi cơ hội, là ngươi không biết quý trọng, vậy thì đừng trách ta không khách khí!”
Hắc y nhân cười lạnh, lần nữa công kích Mộ Như Nguyệt.
Mộ Như Nguyệt nhanh chóng thu tiểu đằng vào đan thư, hung hiểm tránh thoát công kích của hắc y nhân…
“Không được!”
Cứ tiếp tục như vậy tuyệt đối không được…
Chẳng lẽ bây giờ chỉ còn duy nhất biện pháp kia sao?
Trong lúc Mộ Như Nguyệt suy tư, hắc y nhân vẫn không ngừng công kích…
Mặt đất cũng bị hắn chém nứt thành nhiều khe hở.
Mộ Như Nguyệt che cánh tay bị thương, khẽ cau mày, sắc mặt tái nhợt khiếp người…
“Nha đầu, thực lực của ngươi quá kém, sẽ làm mai một cửu trọng hỏa, một khi đã như vậy, ta liền cố mà tiếp nhận vậy!”
Hắc y nhân ngửa đầu cười điên cuồng, ngọc kiếm trong tay hắn tản ra lục quang mãnh liệt, khuếch tán bao phủ khắp không trung…
Một đạo kiếm quanh xanh biếc từ trên trời chém xuống, tựa như muốn san bằng cả mặt đất…
Sau một tiếng nổ đinh tai nhức óc, bụi đất mù mịt che đi thân thể Mộ Như Nguyệt…
Cách đó không xa, Phượng Kinh Thiên chém đầu một ma thú trước mặt, ngẩng đầu nhìn lục quang trên không trung, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Nữ nhân, nhất định không được xảy ra chuyện gì đâu đấy…”
Nếu không, hắn sẽ phá hủy toàn bộ địa ngục này!
“Cuối cùng đã chết sao?”
Hắc y nhân lạnh lùng nhìn bụi đất bên dưới, cười lạnh một tiếng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1879419/chuong-1478.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.