Editor: Tường An
Lam Nguyệt không nói thêm gì với Mộ Như Nguyệt mà lẳng lặng đi đến bên cạnh lĩnh chủ, tươi cười trò chuyện, không hề liếc nhìn mấy người Phượng Kinh Thiên lần nào nữa…
“Thời gian đã đến.” Lĩnh chủ quét mắt về phía mọi người, “Đây là thời điểm chúng ta và ma thú chiến đấu một trận, ai có thể xuất lực nhiều nhất, phủ lĩnh chủ nguyện ý nợ người đó một ân tình…”
Lúc nói chuyện, ánh mắt hắn lại nhìn về phía Phượng Kinh Thiên.
Hiển nhiên, trong số rất nhiều người ở đây, hắn vẫn coi trọng nam nhân này nhất.
Nhưng vừa rồi, thái độ của nam nhân này đã khiến hắn khó chịu, cho nên sau này có trọng dụng hay không thì còn phải xem biểu hiện kế tiếp…
Phượng Kinh Thiên chắp tay sau lưng, hồng y nhẹ bay, dung nhan tuyệt mỹ âm trầm tựa hồ không nhìn ra hàm ý trong lời nói của lĩnh chủ…
Ánh mắt lĩnh chủ trầm xuống, lạnh giọng nói: “Mọi người nghe lệnh, lập tức xuất phát đi chiến trường!”
“Vâng!”
Tiếng hô chấn vang khắp phủ thành chủ, thật lâu không tiêu tan…
Đêm. Ánh trăng mờ nhạt bị mây đen che lấp, khiến cả phủ thành chủ thoạt nhìn càng thêm thâm trầm…
Lúc này, trên chiến trường cách đó không xa truyền đến tiếng ma thú gào rống, kèm theo là vô số ma thú chạy như điên mà đến, bụi đất mù mịt…
Nhìn đàn ma thú cuồn cuộn không ngừng, mọi người rút vũ khí ra, đề cao cảnh giác.
“Nữ nhân.” Phượng Kinh Thiên quay đầu nhìn Mộ Như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1879415/chuong-1474.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.