Editor: Tường An
“Hừ!”
Y Lam hừ lạnh, liếc mắt đánh giá thanh niên phía trước, cười lạnh nói: “Tiểu tử, ngươi muốn nịnh bợ phủ lĩnh chủ chúng ta, sau đó lại nhòm ngó Lam Nguyệt tỷ tỷ chứ gì? Ta nói cho ngươi biết, ngươi đừng nằm mơ, Lam Nguyệt tỷ tỷ nhất định sẽ gả cho thành chủ Phượng thành, trong số nhiều người ở đây, hắn là người duy nhất còn trẻ như thế đã đảm nhiệm vị trí thành chủ.”
Sắc mặt thanh niên khẽ biến, ngoài cười nhưng trong không cười, nói: “Y Lam thiếu gia nói đùa, ta thật lòng sùng bái lĩnh chủ đại nhân, về phần thành chủ Phượng thành…”
Hắn liếc mắt về phía Phượng Kinh Thiên, ý châm biếm càng đậm.
“Chỉ sợ không thể trở thành con rể lĩnh chủ.”
Nghe vậy, người phủ lĩnh chủ đều quay sang nhìn thân ảnh hồng y dưới trăng, vừa nhìn thấy Mộ Như Nguyệt, sắc mặt đều trở nên khó coi.
“Là nàng!”
Lam Nguyệt hoàn toàn biến sắc, nắm đấm siết chặt đến run rẩy.
Đúng là âm hồn bất tán.
Mình đã chết, đến địa ngục rồi mà vẫn gặp nữ nhân đáng chết này.
Nhưng vậy thì sao? Mình đã không phải là Lam Nguyệt trước kia nữa, hiện tại mình không những có thực lực cường đại mà còn có phủ lĩnh chủ làm hậu thuẫn…
“Lam Nguyệt tỷ tỷ, ngươi biết nàng sao?”
Y Lam quay đầu nhìn Lam Nguyệt, khẽ cau mày, khuôn mặt non nớt mang vẻ khó hiểu.
Lam Nguyệt cười khổ lắc lắc đầu: “Xem như quen biết đi, nàng là người quen của Phượng Kinh Thiên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1879413/chuong-1472.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.