Editor: Tường An
“Chủ nhân!!!” Hỏa phượng gấp gáp nói: “Bạch Trạch, hình như cực bắc chi quả trong cơ thể nàng đã mất tác dụng, nếu cứ tiếp tục thế này chỉ sợ…”
Bạch Trạch khẽ cau mày, thanh âm thông qua linh hồn truyền tới Mộ Như Nguyệt.
“Nguyệt Nhi, hắn đang đợi ngươi.”
Hắn đang đợi ngươi…
Bốn chữ này làm thân thể Mộ Như Nguyệt run lên, ánh mắt dần khôi phục thanh minh.
Đúng vậy.
Hắn đang chờ nàng…
Nàng làm sao có thể ngã xuống?
Vật nhỏ phẫn nộ, mình thật vất vả mới có thể suy yếu ý chí của nữ nhân này, cuối cùng lại vì thanh âm kia làm nàng cường đại trở lại rồi.
Nhưng mình hiện tại đã quá mệt mỏi, không còn cường hãn như lúc đầu…
Thời điểm vật nhỏ mệt mỏi nằm vật ra, một bàn tay vô hình liền vươn tới, nắm chặt lấy nó.
Vật nhỏ liều mạng giãy giụa nhưng làm thế nào cũng không thể thoát khỏi bàn tay ngưng tụ từ tinh thần lực, ánh sáng trên người nó dần trở nên ảm đạm, bắt đầu dung hòa với tinh thần lực của Mộ Như Nguyệt…
Xong xuối, Mộ Như Nguyệt không chống đỡ nổi, thân thể lại lảo đảo ngã xuống.
Lúc nàng sắp tiếp xúc với mặt đất, một bàn tay từ bên cạnh vươn ra, kéo nàng vào ngực, sợi tóc bạc phất nhẹ qua mặt nàng, bên tai là thanh âm dịu dàng đau lòng của nam nhân.
“Nguyệt Nhi, ngươi thành công rồi, ngươi đã làm được chuyện trước giờ chưa ai làm được…”
Mộ Như Nguyệt nở nụ cười:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1879407/chuong-1466.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.