Editor: Tường An
“Cái gì?” Mộ Như Nguyệt khẽ cau mày, quét mắt nhìn Lâm Nhược Ngữ, hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”
“Là Đan gia, Đan gia đánh tới cửa!”
Đan gia!
Trong lòng Mộ Như Nguyệt chấn động, đáy mắt hiện lên tia sáng khác thường, tầm mắt bất giác đảo qua Lâm Nhược Ngữ, lại không nói thêm gì.
“Khiếu Nguyệt, ngươi ở đây chiếu cố Huyết Nhi, ta đi một lát rồi trở lại.”
“Nguyệt Nhi!” ánh mắt Lâm Nhược Ngữ lóe lóe, nói: “Thực lực của Khiếu Nguyệt không đủ cường đại, nếu như có người Đan gia muốn bắt Huyết Nhi để uy hiếp ngươi, vậy chẳng phải là không thể ngăn được sao? Cho nên, ngươi có thể giao Huyết Nhi cho ta chiếu cố! Ta sẽ không để bất kì ai động vào nàng!”
Mộ Như Nguyệt nâng mắt, lẳng lặng nhìn Lâm Nhược Ngữ.
Lâm Nhược Ngữ bị nàng nhìn, trong lòng có chút hoảng loạn, chẳng lẽ nàng hoài nghi mình rồi?
Không!
Tuyệt đối không có khả năng!
Nàng không có chỗ nào sơ hở, cho nên Mộ Như Nguyệt căn bản không thể hoài nghi nàng…
Mộ Như Nguyệt trầm mặc nửa ngày, gật gật đầu nói: “Cũng được, Ngữ di, ngươi đi báo cho Thông Huyền, nói hắn phái người bảo hộ Vân Nhi cô nương, còn ta sẽ phái Khiếu Nguyệt đưa Huyết Nhi đến phòng ngươi, nếu ở lại phòng ta khẳng định sẽ có nguy hiểm, chuyện kế tiếp làm phiền ngươi.”
Trong lòng Lâm Nhược Ngữ vui vẻ, đắc ý cong khóe môi.
Xem ra Mộ Như Nguyệt quả thật chưa từng nghi ngờ mình, như vậy mình có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1879387/chuong-1446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.