Chương trước
Chương sau
Editor: Tường An

Mộ Như Nguyệt mở nắp lọ, một tia sáng đỏ lập tức bắn ra, vừa nhìn thấy viên đan dược ẩn chứa thuộc tính, sắc mặt hắn hoàn toàn thay đổi.

“Đan dược tôn giai?”

Nữ tử nhân loại này cư nhiên có được đan dược tôn giai…

Tức Mặc Thiên Linh siết chặt nắm đấm, trong mắt dâng lên ngọn lửa phẫn nộ.

Mộ Như Nguyệt không nói gì, cầm đan dược ăn vào, lực lượng trong cơ thể nàng bỗng tăng mạnh, phảng phất như có thể bùng nổ…

“Thần tôn trung cấp? Nàng đột phá thần tôn trung cấp rồi?”

Trong đám người vang lên vài tiếng kinh hô.

“Không, hình như là nàng dùng đan dược tạm thời tăng cấp bậc…”

Mọi người đều dừng động tác, quay đầu nhìn Mộ Như Nguyệt cách đó không xa…

“Ngươi lấy đan dược tôn giai từ đâu?” Tức Mặc Thiên Linh xanh mặt nói, “Toàn bộ giao nhân tộc hiện giờ cũng chỉ có Tức Mặc gia chúng ta có đan dược tôn giai! Ngươi cùng một phe với bọn Lăng lão, chẳng lẽ là trộm đan dược của chúng ta?”

Mộ Như Nguyệt cười lạnh: “Từ trước đến nay, giao nhân tộc tự xưng là đơn thuần thiện lương, vì sao ta không nhìn ra chút đơn thuần nào vậy, không ngờ lại có giao nhân vô sỉ bại hoại như ngươi!”

“Ngươi nói cái gì?”

Tức Mặc Thiên Linh nghiến răng, siết chặt trường kiếm trong tay, đột nhiên nhằm về phía Mộ Như Nguyệt.

Kiếm quang đánh xuống, chẻ đôi Mộ Như Nguyệt, Tức Mặc Thiên Linh vừa muốn cười to, lại nhìn thấy nữ tử trước mắt biến mất như một cơn gió.

“Tàn ảnh?”

Tức Mặc Thiên Linh sửng sốt, bỗng nhiên khí thế cường đại từ phía sau ập tới, hắn vội vàng xoay người ngăn cản, ‘keng’ một tiếng, hai người đều lui lại vài bước…

“Thiên Linh đại nhân vừa lui ra phía sau?”

“Nữ tử nhân loại này thế nhưng bức lui Thiên Linh đại nhân…”

Mọi người linh ngạc nhìn Mộ Như Nguyệt, không ngờ nàng có thực lực đến vậy…

“Nhất kiếm phá thiên!”

Nữ tử vừa dứt lời, sau lưng nàng hiện lên ngọn lửa ngưng tụ thành một đại kiếm, hung hăng chém xuống, mang theo một trận cuồng phong mãnh liệt.

Tức Mặc Thiên Linh vội lui về phía sau, dù vậy trước ngực vẫn bị đại kiếm để lại một vết thương khá sâu, máu tươi nhiễm đỏ vạt áo…

“Tiểu nha đầu, ta thật sự đã xem thường ngươi! Tuy ngươi chỉ dùng đan dược để tăng thực lực, lực lượng không thể cường đại bằng tự đột phá, nhưng ngươi vẫn đả thương được ta!”

Thần sắc Tức Mặc Thiên Linh trở nên ngưng trọng, nghiêm túc nhìn Mộ Như Nguyệt.

“Đáng tiếc, đây là địa bàn của giao nhân tộc, hơn nữa, người mạnh nhất giao nhân tộc chúng ta là đỉnh thần tôn, ngươi cho rằng đối địch với giao nhân tộc sẽ có kết cục tốt sao? Ta khuyên ngươi một câu, lập tức rời khỏi nơi này, ta sẽ coi như chưa từng xảy ra chuyện gì, nếu không…”

Tức Mặc Thiên Linh khẽ nheo mắt.

Nếu không phải phụ thân đang bế quan, hắn tuyệt đối sẽ không để nữ nhân này rời đi…

“Ta có thể đi, nhưng, ta muốn mang tất cả người Y gia đi, bao gồm tộc trưởng Y gia!”

“Ngươi nói cái gì?” Tức Mặc Thiên Linh kinh ngạc trợn trừng mắt.

Không có khả năng.

Tuyệt đối không thể nào!

Làm sao nữ nhân này lại biết tộc trưởng Y gia vẫn còn sống, còn đang ở Tức Mặc gia…

“Tiểu cô nương này vừa nhắc tới tộc trưởng Y gia? Không phải tộc trưởng Y gia đã chết rồi ư? Sao có thể còn sống chứ?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.