Editor: Tường An
Trong lúc mọi người lo lắng vì tình thế trước mắt, Mộ Như Nguyệt lau mồ hôi trên trán rồi đứng dậy.
“Này… đây là…”
Trịnh Thiên Thiên ngẩn ra, khó hiểu nhìn Mộ Như Nguyệt.
Đúng lúc này, một đạo bạch quang khuếch tán tràn ngập gian phòng…
“Trận pháp sư phụ đã từng dạy ta.” Mộ Như Nguyệt cười cười.
Trận pháp lúc trước Hoa phu nhân dạy nàng hiện tại cũng có đất dụng võ…
“Trận pháp?” Trịnh Thiên Thiên trợn tròn mắt, “Chẳng lẽ là trận pháp thất truyền?”
“Không sai!” Mộ Như Nguyệt gật đầu, cười nhạt nói: “May là hiện tại sư hổ không có ý thức gì, nếu không trận pháp này cũng không có tác dụng với nó, trong trận pháp, ý thức của nó sẽ bị trận pháp dần dần cắn nuốt, nghe theo trận pháp chỉ huy.”
Nghe vậy, Trịnh Thiên Thiên kinh ngạc hỏi: “Ngươi muốn thu phục nó giống như thu phục chiến thần?”
Nếu thật sự như vậy, toàn bộ giao nhân tộc, ai có thể là đối thủ của nàng…
“Không!” Mộ Như Nguyệt lắc đầu, “Nó không phải con rối, ta không thể thông qua khống chế thần kinh để khống chế nó, nó cũng không phải nhân loại, thực lực còn mạnh hơn ta, cho nên cũng không thể luyện chế nó thành con rối, một khi ra khỏi trận pháp này, nó sẽ lại động thủ…”
“Vậy… chúng ta nên làm gì bây giờ?” Trịnh Thiên Thiên nghi hoặc hỏi Mộ Như Nguyệt.
Nghe vậy, Mộ Như Nguyệt cười nói: “Tiểu đằng, thân thể nó có thể bổ sung rất nhiều lực lượng cho ngươi, mau ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1879356/chuong-1415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.