Editor: Tường An
Tức Mặc Nhất liếc Mộ Như Nguyệt một cái, trong mắt xẹt qua một tia sáng, nhàn nhạt nói: "Đi thôi."
"Vâng, Tức Mặc đại nhân."
Lâm Vân Long hồi phục tinh thần, nhưng sắc mặt vẫn tái nhợt.
Hiện tại Mộ Như Nguyệt thu phục nhiều con rối như vậy, kế tiếp bọn họ khẳng định sẽ gặp trở ngại...
---------------
Di tích càng lúc càng sâu, có thể cảm nhận được cỗ lực lượng cường đại kia.
Mộ Như Nguyệt cảm giác Y Tư xao động, bất giác trấn an hắn một chút, sau đó mới ngước mắt nhìn con đường trước mắt...
Không biết trong di tích này rốt cuộc có thứ gì, làm Y Tư xao động như thế...
"Tiểu Nguyệt." Vô Vong giữ chặt cánh tay Mộ Như Nguyệt, đôi mắt trong trẻo nghiêm túc nhìn nàng: "Ta sẽ bảo hộ ngươi."
Trong lòng Mộ Như Nguyệt ấm áp.
Ngàn năm trước, khi nàng mới sinh ra không lâu, nam nhân này vì sự an toàn của nàng mà đưa nàng đến một đại lục khác.
Ngàn năm sau gặp lại, mặc dù mất đi ký ức, trong tiềm thức hắn vẫn muốn bảo hộ nàng...
Có lẽ trong khoảng thời gian khi đưa nàng đi, nam nhân này cũng hối hận, bi thống.
Bởi vì, nếu hắn có đủ lực lượng đối mặt với kẻ địch, cha con bọn họ đã không phải xa nhau, mẫu thân cũng sẽ không chết...
"Ân? Đây là cái gì?"
Đột nhiên, một thanh âm vang lên, ngắt ngang dòng suy nghĩ của Mộ Như Nguyệt.
Nàng vừa ngẩng đầu nhìn qua liền phát hiện trước mặt bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1879350/chuong-1409.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.