Editor: Tường An
“Tỷ thí kết thúc chưa?” Mộ Như Nguyệt nhếch môi, quét mắt về phía khuôn mặt xanh mét của Tức Mặc Nhất, “Nếu tỷ thí đã kết thúc, vậy có thể tan cuộc hay không?”
Sắc mặt Tức Mặc Nhất lúc xanh lúc trắng, lạnh lùng nhìn Mộ Như Nguyệt.
Nếu có thể, Mộ Như Nguyệt tin, nam nhân này nhất định sẽ ra tay với nàng.
Nhưng thông qua chuyện Y gia, có thể thấy Tức Mặc gia dối trá cỡ nào, hắn tuyệt đối sẽ không ra tay với nàng trước mặt nhiều người như vậy…
“Hừ!” Tức Mặc Nhất hừ lạnh, liếc nhìn Lâm Nghiệp sắc mặt tái nhợt, trong lòng thầm mắng một câu ‘phế vật’, nói: “Chúng ta đi!”
Dứt lời, hắn không hề nhìn người Trịnh gia, xoay người rời đi, nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt mọi người…
Trong đám đông truyền ra từng tiếng hoan hô.
Người Trịnh gia sùng bái nhìn Mộ Như Nguyệt, ánh mắt sáng ngời.
Trong mắt bọn họ, nữ tử này chính là thần không gì không làm được, nếu không có nàng, chỉ sợ giờ đây Trịnh gia sẽ bị Lâm gia hung hăng giẫm đạp dưới chân…
“Cảm ơn ngươi.” Trịnh Thiên Thiên cắn môi, đi đến bên cạnh Mộ Như Nguyệt, tươi cười chân thành tha thiết, “Ngươi đã giúp ta quá nhiều, nếu không nhờ ngươi, ta thật sự không biết nên làm gì bây giờ, hơn nữa, ta cũng không có quyết đoán đưa ra yêu cầu như vậy với người Tức Mặc gia…”
“Đừng quên chuyện các ngươi đã đáp ứng ta là được.”
Kỳ thật, đối với người Trịnh gia, Mộ Như Nguyệt vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1879343/chuong-1402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.