Editor: Tường An
Cũng đúng, cường giả có thể sánh với Vô Vong làm sao có thể kém cỏi? Chỉ sợ Ngữ di cũng không phải là đối thủ của hắn…
“Ta sẽ không giao đan thư cho ngươi!” Mộ Như Nguyệt ngẩng đầu nhìn dung nhan anh tuấn của Đan Phi, lạnh lùng nói.
“Một khi đã như vậy, bổn gia chủ chỉ có thể cường hào thủ đoạt! Nha đầu, ta đã cho ngươi cơ hội, là ngươi không biết quý trọng, chẳng trách được ai…”
Oanh!
Trong tay Đan Phi xuất hiện một thanh trường kiếm, kiếm phong sắc bén nhanh như chớp chém về phía mặt đất làm hai người không phản ứng kịp…
“Nguyệt Nhi!”
Sắc mặt Dạ Vô Trần trầm xuống, kéo Mộ Như Nguyệt vào ngực, kiếm phong chém vào thân thể hắn, máu tươi nhiễm đỏ cả vạt áo…
Tim Mộ Như Nguyệt đau xót, trong lòng sinh ra cảm giác vô lực.
Trong đám người cùng lứa tuổi, nàng được xem là xuất sắc nhưng so với mấy quái vật sống ngàn năm này lại hoàn toàn chẳng là gì cả…
Thực lực!
Nói cho cùng đều vì không đủ thực lực!
Nếu thực lực của nàng đủ cường đại, nói không chừng hiện tại đã có thể báo thù rửa hận cho Vô Vong…
Mộ Như Nguyệt siết chặt nắm đấm, trong lòng phun trào lửa giận, đột nhiên một cổ hồng quang tỏa ra, chiếu sáng khắp không trung…
Giữa hồng quang, Dạ Vô Trần dường như nghe thấy một thanh âm non nớt truyền vào trong đầu…
“Cần hỗ trợ không?”
“Huyết loại?” Dạ Vô Trần cau mày, “Ngươi có biện pháp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1879316/chuong-1375.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.