Editor: Tường An
Lệ phi hung hăng gật đầu, đau khổ cầu xin: “Vưu Hi, ngươi cùng ta đi thôi.”
Tựa như không nghe thấy lời nàng nói, Vưu Hi cười khổ.
“Ta đã sớm biết nam nhân kia vô tình vô cảm, vì bản thân mà có thể hi sinh thê nhi, nhưng mà…”
Nhưng giờ khắc này, hắn vẫn cảm thấy thất vọng…
Hoàn toàn thất vọng đối với nam nhân kia!
Cuộc đời hắn thật bi ai, vì sao lại sinh ra trong hoàng tộc lãnh huyết vô tình? Dù hắn làm một người bình thường, hoặc một phế vật cũng hạnh phúc hơn làm hoàng tử…
Ít nhất, sẽ có người yêu hắn…
“Lệ phi, ngươi trở về đi, ta sẽ không đi cùng ngươi!” Vưu Hi đứng lên, từ trên cao nhìn xuống nữ tử trước mặt.
“Vưu Hi!”
Lệ phi biến sắc.
Tại sao nàng nói nhiều như vậy mà nam nhân này vẫn không muốn nghe?
“Ngươi đi ngay cho ta! Cả đời này ta cũng sẽ không tha thứ cho hành động của ngươi!” Vưu Hi nhìn sắc mặt trắng bệch của Lệ phi, lạnh giọng nói: “Hơn nữa, ta cũng sẽ không vứt bỏ Đỗ Phỉ Phỉ…”
“Vưu Hi, nữ nhân Đỗ Phỉ Phỉ kia có gì tốt đáng để ngươi bất chấp tính mạng vì nàng?”
“Nàng không tốt, lại điêu ngoa tùy hứng, vô cớ gây sự, còn mặt dày mày dạn dây dưa ta, nhưng nàng không tàn nhẫn độc ác như ngươi, mất hết nhân tính! Đỗ Phỉ Phỉ biết ta có hảo cảm với Mộ Như Nguyệt, nàng lựa chọn từ bỏ ta, muốn thành toàn cho ta, bất chấp nguy hiểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1879303/chuong-1362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.