Editor: Tường An
Nói cách khác, khế ước sinh tử chẳng qua là lợi ích đơn phương thôi.
Đối với ma thú mà nói, chẳng có bất kì lợi ích gì.
Cho nên, một số ma thú thà chết cũng sẽ không lập khế ước sinh tử với nhân loại…
Nhưng nha đầu này lại may mắn được ma thú cam tâm tình nguyện chết vì nàng…
Bạch Tố Tố có chút cảm thán, xem ra nữ nhi Vô Vong cũng không đơn giản…
“Nha đầu, các ngươi đang tìm người?” nàng nhướng mày, quay đầu nhìn Mộ Như Nguyệt, “Ta có thể huy động toàn bộ ma thú trong rừng ma giới tìm giúp các ngươi, chỉ cần nàng còn chưa rời khỏi rừng ma giới thì ta có thể tìm ra nàng.”
“Vậy đa tạ.” Mộ Như Nguyệt cười nói.
“Đi thôi, nha đầu, bây giờ theo ta đi hái Ma giới chi hoa trước…”
Ma giới chi hoa nở rộ ở chỗ sâu nhất trong rừng ma giới.
Từ rất xa nàng đã nhìn thấy một đóa hoa lớn đỏ như máu, cành lá nhẹ đung đưa trong gió…
“Đây chính là Ma giới chi hoa.”
Trong lòng Mộ Như Nguyệt vui vẻ, có Ma giới chi hoa, nàng có thể cứu được Vô Vong…
Nghĩ đến đây, thân thể Mộ Như Nguyệt chợt lóe, nhanh chóng vọt về phía Ma giới chi hoa…
“Khoan…”
Bạch Tố Tố cả kinh, vội vã muốn ngăn động tác của Mộ Như Nguyệt.
Nhưng cảnh tượng trước mắt làm sắc mặt nàng bỗng cứng đờ…
Chỉ thấy nữ tử vung tay lên, nhẹ nhàng hái Ma giới chi hoa ném vào trong nhẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1879295/chuong-1354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.