Editor: Tường An
Không sai, nàng quả thật chỉ đùa với nàng ta mà thôi.
Là tự nàng ta nhảy xuống vực, không liên quan gì đến nàng cả…
Phanh!
Dạ Vô Trần phất tay một cái, thân thể Ngọc Nhã bị đánh văng ra ngoài, rơi mạnh xuống đất, bụi đất mù mịt…
“Ta cũng chỉ đùa với ngươi một chút thôi.”
Thanh âm nam nhân âm lãnh làm sắc mặt Ngọc Nhã càng thêm tái nhợt…
Sớm biết Tiêu Uyển có hậu thuẫn cường đại như vậy, nàng tuyệt đối sẽ không làm ra loại chuyện đó…
Đáng tiếc, bây giờ có hối hận cũng chẳng ích gì.
Mộ Như Nguyệt quét mắt nhìn những người ở đây, lạnh giọng nói: “Ta cho các ngươi một cơ hội cuối cùng, ai nói ra những chuyện nữ nhân này đã làm đối với Tiêu Uyển thì có thể rời khỏi nơi này!”
Đám người bắt đầu nhốn nháo lên.
Bọn họ biết, nếu nói ra những chuyện đó, sau này sẽ không có khả năng tiếp tục lưu lại Ám Nguyệt phái.
Nhưng nếu không nói, hôm nay có thể rời khỏi đây hay không cũng là một vấn đề…
“Ta nói, ta nói…”
Nghĩ đến đây, mọi người tựa như đã hạ quyết tâm, ngươi một câu ta một câu kể ra hết những chuyện Ngọc Nhã đã làm.
“Từ sau khi Tiêu Uyển vào Ám Nguyệt phái, Ngọc Nhã không ít lần khi dễ nàng.”
“Đúng vậy a, đợt rèn luyện trong môn phái lần trước, Tiêu Uyển cũng suýt nữa chết trong tay nàng, chẳng qua khi đó Tiêu Uyển vận khí tốt, đúng lúc được trưởng lão nhìn trúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1879293/chuong-1352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.