Editor: Tường An
Đêm. Ánh trăng như nước.
Mộ Như Nguyệt ngồi ngay ngắn trên giường, tay cầm một đóa hoa đỏ như máu, dưới ánh trăng tản ra tia sáng khiếp người…
“Huyết vụ hoa này cũng không biết có chỗ nào kì quái mà khiến ta có cảm giác như vậy.”
Nàng nhíu chặt mày, nhìn đóa hoa trước mặt.
Bỗng nhiên, dường như phát hiện ra điều gì, nét mặt nàng từ từ giản ra.
“Ân, đây là…”
Mộ Như Nguyệt hơi sửng sốt.
Bên trong đóa huyết hoa có một hạt châu màu đỏ, vì bị cánh hoa bao lại nên lúc đầu không phát hiện nó tồn tại…
“Tại sao lại có hạt châu bên trong Huyết vụ hoa? Nếu ta đoán không sai, hẳn là hạt châu này mang đến loại cảm giác khác lạ đó.”
Trong lòng Mộ Như Nguyệt trầm xuống, muôn vàn suy nghĩ xẹt qua trong đầu, đang nghĩ về lai lịch của hạt châu màu đỏ kia thì nó đột nhiên bay ra khỏi Huyết vụ hoa, hướng thẳng vào miệng Mộ Như Nguyệt…
Oanh!
Một cỗ lực lượng cường đại tràn ngập trong thân thể Mộ Như Nguyệt, mùi máu trong khoang miệng làm ý thức nàng dần dần mơ hồ…
Trong lúc mơ mơ màng màng, bên tai vang lên một thanh âm non nớt.
“Mẫu thân, mẫu thân, ngươi đã trở lại…”
Ai?
Là ai gọi nàng?
Mộ Như Nguyệt nhíu chặt mày, trong lòng có chút nghi hoặc.
Chẳng lẽ là Hoàng Nhi?
Không! Đây không phải giọng nói của Hoàng Nhi mà giống của một tiểu cô nương.
Nhưng mà nàng chỉ có hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1879264/chuong-1322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.