Editor: Tường An
Dứt lời, Mộ Như Nguyệt ngáp một cái, chậm rãi xoay người rời đi.
Nhìn theo thân ảnh Mộ Như Nguyệt, sắc mặt Cung Giang Ly càng thêm ngưng trọng, khẽ than: “Phỉ Phỉ, bằng hữu này của ngươi có vẻ không đơn giản…”
Đỗ Phỉ Phỉ không nói gì, tầm mắt dõi theo hướng Mộ Như Nguyệt rời đi, trong lòng có chút mất mát: “Ta rốt cuộc đã hiểu vì sao Thất hoàng tử đối đãi đặc biệt với nàng, ta thật sự không thể so được với nàng… Đây là lần đầu tiên có một nữ nhân làm ta tâm phục khẩu phục, ngay cả đối với Lệ phi nương nương, ta cũng không có cảm giác như vậy, bởi vì ta chưa bao giờ thấy mình kém hơn Lệ phi, nhưng mà…”
Nhưng mà nàng hiểu rất rõ, mình thật sự kém Mộ Như Nguyệt rất xa.
Nghĩ đến đây, Đỗ Phỉ Phỉ có chút đau lòng…
“Phỉ Phỉ.”
Đỗ Y nhíu mày.
Tính tình cháu gái thế nào, không ai hiểu rõ hơn hắn, mặt ngoài nhìn điêu ngoa tùy hứng chỉ vì khiến Thất hoàng tử chú ý, kỳ thật nàng rất nặng tình…
Đỗ Phỉ Phỉ đè nén chua xót dưới đáy lòng, ánh mắt nhìn theo hướng Mộ Như Nguyệt rời đi.
“Nếu, Thất hoàng tử phi là nàng, vậy… ta căn bản không có khả năng tranh đoạt, hơn nữa…”
Hơn nữa đối với nữ nhân này, nàng căn bản không hận nổi.
“Phỉ Phỉ, nàng là một người không tệ.” Đỗ Y thở dài, “ Nha đầu này cũng đã nói rõ, muốn rời khỏi Ma thành đi tìm vị hôn phu của mình, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1879256/chuong-1314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.