Editor: Tường An
Mộ Như Nguyệt quét mắt về phía Đỗ Y, nhàn nhạt nói: “Tìm một thứ, sau khi tìm được, ta tất nhiên sẽ rời khỏi nơi này…”
“Xin thứ cho ta mạo muội, không biết thứ cô nương muốn tìm là…”
“Một gốc dược liệu!” đáy mắt Mộ Như Nguyệt kiên định, “Một gốc dược liệu để cứu phụ thân ta.”
Đỗ Y hơi sửng sốt, ngẩng đầu nhìn khuôn mặt kiên định phía đối diện.
Trên người nàng tản ra hào quang rực rỡ làm ánh mắt Đỗ Y có chút hoảng hốt…
Vì cứu phụ thân mà xâm nhập Ma giới?
Thật không biết có nên nói nhân loại này lá gan quá lớn hay không.
Phải biết rằng, Ma giới hung hiểm vượt xa tưởng tượng của nàng…
“Cho nên, không biết hai vị có thể giúp ta rời khỏi Ma thành hay không?” Mộ Như Nguyệt cười khẽ nói, “Dược liệu ta muốn tìm ở trong rừng ma giới, ta cần phải rời khỏi nơi này.”
“Cô nương, không phải chúng ta không giúp mà là không có năng lực để giúp.”
Đỗ Y lắc đầu, cười khổ nói: “Chỉ có hoàng tử, hoàng tôn mới có lệnh bài ra khỏi ma thành, ta cũng nghe nói quan hệ của ngươi và Thất hoàng tử không tệ, đáng tiếc Thất hoàng tử thường xuyên chạy ra khỏi thành, bị bệ hạ giận dữ thu hồi lệnh bài, ngươi muốn ra khỏi thành trừ phi lấy được lệnh bài từ chỗ các hoàng tử khác, nếu không…”
Ánh mắt Mộ Như Nguyệt hơi trầm xuống.
Xem ra muốn rời đi vẫn có chút phiền phức…
“Gia gia, ngoại công, các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1879253/chuong-1310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.