Editor: Tường An
“Im miệng!”
Vưu Hi thẹn quá thành giận, vừa định nói gì đó thì nhìn thấy Mộ Như Nguyệt từ trong phòng đi ra, hai mắt lập tức sáng lên.
“Ta đã có nữ nhân mình thích, ngươi đừng dây dưa ta nữa.”
Đỗ Phỉ Phỉ khẽ nhíu mày, theo tầm mắt Vưu Hi nhìn về phía Mộ Như Nguyệt.
Mọi người đều có lòng yêu cái đẹp, vừa nhìn thấy nữ tử đang bước đến, nàng bị kinh diễm…
Dưới ánh nắng sớm, bạch y khẽ bay, dung mạo nữ tử tuyệt sắc, ánh mắt lạnh nhạt thản nhiên…
Nhưng mà, nàng không nên là kiểu nữ nhân Vưu Hi thích.
Vưu Hi thích nữ nhân giống như Lệ phi nương nương vậy…
Lúc Đỗ Phỉ Phỉ đánh giá Mộ Như Nguyệt, Mộ Như Nguyệt cũng nhìn về phía thiếu nữ cách đó không xa.
Có thể nói, dung mạo Đỗ Phỉ Phỉ không quá xuất chúng, cùng lắm chỉ được xem là mỹ nữ thường thường, trên mặt là nụ cười kiêu ngạo, dáng người xinh xắn lanh lợi, bên hông đeo một cái trường tiên, làn da trắng sáng như ngọc, tỏa sáng dưới ánh mặt trời.
So với Lệ phi nương nương hôm qua, hai người rõ ràng có sự chênh lệch nhất định…
“Ngươi là nữ nhân mà Thất hoàng tử mang về?” Đỗ Phỉ Phỉ hất cằm, nhìn kỹ Mộ Như Nguyệt, “Ta còn nghe nói, ngươi là thê tử hắn, còn đang mang thai hài tử của hắn, đúng không?”
Mộ Như Nguyệt khẽ cau mày, quay đầu nhìn về phía Vưu Hi, thấy hắn dùng ánh mắt khẩn cầu, nàng quay qua nhìn Đỗ Phỉ Phỉ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1879241/chuong-1298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.