Editor: Tường An
Nghe tiếng động, Vưu Hi vội vàng quay đầu liền nhìn thấy Lệ phi té trên mặt đất: “A Lệ, ngươi thế nào?”
Hắn khẩn trương chạy nhanh về phía Lệ phi, nôn nóng hỏi.
“Ta… ta không có việc gì.” Lệ phi lắc lắc đầu, ánh mắt liếc về phía Mộ Như Nguyệt, “Xin lỗi, vừa rồi ta không thấy ngươi vươn tay ra, cho nên không cẩn thận té ngã…”
Ngụ ý là Mộ Như Nguyệt đẩy nàng, cho nên nàng mới bị ngã…
Mộ Như Nguyệt khoanh tay trước ngực, cực kì hứng thú nhìn trò khôi hài này, trên mặt là nụ cười nhạo báng, khinh miệt.
“Lệ phi nương nương.”
Lúc này, cung nữ đứng cách đó không xa vội vàng chạy tới đỡ Lệ phi dậy, hung hăng trừng mắt Mộ Như Nguyệt.
“Ngươi thật to gan, dám đẩy Lệ phi nương nương, ngươi có mấy cái mạng để đền tội chứ?”
“Ma Linh, câm miệng cho ta!” Lệ phi nhíu mày, lạnh giọng quát: “Là ta không cẩn thận, chuyện không liên quan đến nàng, bất luận thế nào nàng cũng là Thất hoàng tử phi…”
“Lệ phi nương nương, ngươi tâm địa thiện lương, đến lúc này mà còn nói giúp cho loại nữ nhân ác độc này? Mọi người đều biết quan hệ của Lệ phi nương nương và Thất hoàng tử rất tốt, nhất định là nữ nhân này nghe được tin tức cho nên muốn hại Lệ phi nương nương! Tâm ghen ghét của nữ nhân là đáng sợ nhất, có điều, dù ghen ghét thế nào cũng không thể thay đổi được địa vị của nương nương trong lòng Thất hoàng tử.”
“Ma Linh!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1879239/chuong-1296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.