Editor: Tường An
Vưu Hi tức run người, siết chặt nắm đấm, sắc mặt đỏ bừng trừng mắt Vưu Kỳ.
“Chuyện của ta không cần các ngươi quản, đi ngay! Lập tức đi cho ta, ta không chào đón ngươi!”
Vưu Kỳ cong khóe môi: “Ta sẽ đi, nhưng ta sẽ bẩm báo với phụ hoàng chuyện ngươi mang một nữ nhân về phủ, Vưu Hi, ngươi căn bản không thể làm chủ vận mệnh của mình…”
Dứt lời, Vưu Kỳ xoay người đi ra ngoài.
Nhìn thân ảnh hắn biến mất, Vưu Hi còn chưa nguôi giận, toàn thân khẽ run rẩy…
Giờ khắc này, sự kiêu ngạo của hắn đều mất hết, bóng lưng có vẻ yếu ớt.
Nhưng Mộ Như Nguyệt cũng không nói lời nào, chỉ lẳng lặng đứng phía sau hắn…
“Nếu ngươi muốn tự làm chủ cuộc đời mình thì phải khiến bản thân trở nên cường đại.”
Thật lâu sau, một thanh âm đạm mạc từ phía sau truyền đến…
“Trở nên cường đại?”
Vưu Hi chậm rãi xoay người lại, ánh mắt mờ mịt: “Ta nên làm thế nào để trở nên cường đại?”
“Thiên phú của ngươi không tệ, không nên chỉ có chút thực lực ấy, cho nên, là chính bản thân ngươi không muốn trở nên cường đại mà thôi…”
Lời nói của nữ tử giống như búa tạ nện vào lòng Vưu Hi.
Hắn khẽ nhắm mắt lại, một giọt nước mắt trong suốt trượt xuống, dọc theo sườn mặt tuấn mỹ.
Người kiêu ngạo như hắn, giờ phút này thế nhưng rơi lệ trước mặt Mộ Như Nguyệt…
“Hơn hai trăm năm trước, ta gặp một nữ hài tử, nàng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1879234/chuong-1291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.