Chương trước
Chương sau
Editor: Tường An

"Thần Môn sao?" Mộ Như Nguyệt gật gật đầu, nhàn nhạt nói: "Không biết hậu thuẫn của ngươi là nhân vật nào trong Thần Môn?"

Nam nhân trung niên cười lạnh, cao ngạo nhìn Mộ Như Nguyệt: "Hậu thuẫn của ta chính là đệ tử thiên tài của Thần Môn, tuyệt đối không phải người các ngươi có thể trêu chọc."

"Đệ tử?" Mộ Như Nguyệt cười khẽ, "Đừng nói là đệ tử, ngay cả trưởng lão Thần Môn cũng không dám đả thương bằng hữu của ta, huống chi chỉ là một đệ tử thấp hèn?"

Nhất thời, sắc mặt nam nhân xanh mét, phẫn nộ trừng mắt Mộ Như Nguyệt.

Nha đầu đáng chết này dám to gan chửi bới đệ tử Thần Môn!

Tốt!

Rất tốt!

Nàng nhất định sẽ hối hận vì chuyện hôm nay...

"Nha đầu, chuyện này ta nhớ kỹ, cũng sẽ nói với Thanh Khung đại nhân, hi vọng đến lúc đó ngươi đừng dập đầu cầu xin tha thứ!"

Nghe vậy, Mộ Như Nguyệt chỉ cười không cho là đúng, cũng không đặt Thanh Khung đại nhân kia vào mắt...

"Lisa, các ngươi không sao chứ?" nàng chậm rãi xoay người nhìn Lisa rõ ràng đã chịu kinh hách.

Lisa hồi phục tinh thần, lắc lắc đầu, vẻ mặt muốn khóc: "Nguyệt Nhi, gia gia và toàn bộ người Kim gia đều bị đoàn dong binh long huyết khống chế, nếu như tới trễ, sợ là..."

"Vậy còn thất thần làm gì? Chúng ta mau đi cứu gia gia ngươi." Mộ Như Nguyệt nhíu mày, nói.

Nhưng Lisa vẫn không có bất kì động tác gì, chỉ lẳng lặng nhìn Mộ Như Nguyệt...

"Lisa?" Mộ Như Nguyệt khẽ cau mày, nghi hoặc nhìn khuôn mặt đáng yêu của nữ tử.

"Nguyệt Nhi, Thần Môn quá cường đại, tuy ngươi quả thật là thiên tài nhưng cũng không thể đối đầu với quái vật khổng lồ kia được, cho nên, cho nên ta..."

Ta không muốn liên lụy ngươi...

Lisa rũ mắt, cắn chặt môi không nói một lời.

Mộ Như Nguyệt đã giúp nàng rất nhiều rồi, nếu không có nàng ấy, nói không chừng mình đã sớm chết trong trận khảo hạch cuối kì.

Lúc này, nàng không muốn tiếp tục liên lụy nàng ấy nữa...

"Y Liên." Mộ Như Nguyệt không nhìn Lisa nữa, quay đầu nói với Y Liên: "Chúng ta đi, bây giờ ngươi dẫn ta đến Kim gia."

"Được." Y Liên gật đầu.

So với Lisa, Y Liên hiểu Mộ Như Nguyệt hơn.

Nữ nhân này tuyệt đối không làm chuyện gì mà không nắm chắc.

Nàng đã nói như vậy thì chắc chắn có thể đối phó Thần Môn...

"Không biết tự lượng sức mình!" Nam nhân trung niên khinh thường nói.

Nếu mấy người này đã muốn tự chui đầu vào lưới, sao hắn lại ngăn cản chứ?

Giúp đỡ Kim gia, nữ nhân này cũng sẽ không có kết cục tốt...

Lúc này, một đám người đang vây quanh Kim gia.

Cầm đầu đám người kia, là đại đoàn trưởng và nhị đoàn trưởng của đoàn dong binh huyết lang, ngoại hình hai người này hoàn toàn khác nhau, đại đoàn trưởng uy phong lẫm lẫm, thần sắc lãnh lệ túc sát, còn nhị đoàn trưởng lại lấm la lấm lét, vừa nhìn liền biết không phải loại tốt đẹp gì...

"Kim lão gia tử." đại đoàn trưởng dùng chuôi kiếm chọc chọc gia chủ Kim gia Kim Bá Thiên, cười lạnh nói, "Ngươi có nghĩ đến mình sẽ có một ngày như vậy hay không? Từ sau khi Kim nhị gia bị ngươi đuổi khỏi nhà, hắn liền gia nhập đoàn dong binh long huyết chúng ta vì chuẩn bị thâu tóm tài phú của Kim gia các ngươi, không ngờ ngày này lại tới nhanh như vậy..."

Kim Bá Thiên hừ lạnh, quay đầu đi không thèm nhìn đại đoàn trưởng, giống như chỉ cần nhìn hắn một cái là sẽ nhịn không được mà cuồng nộ lao tới...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.