Editor: Tường An
Nhưng mà, tại sao Hỏa phượng lại ở đây?
Trúc Ngư Nhi đột nhiên biến sắc, kinh ngạc nhìn Hỏa phượng bay lượn trên không trung, hít sâu một hơi.
"Không phải Hỏa phượng bị Vô Vong mang đưa đi rồi ư, tại sao lại xuất hiện ở đây? Chẳng lẽ..."
Trong lòng mọi người vô cùng chấn động, sắc mặt Trúc Ngư Nhi càng thêm khó coi...
Tuy hiện tại thực lực của Hỏa phượng không còn mạnh như trước, nhưng khiến Trúc Ngư Nhi để ý chính là thân phận của nàng...
Thân là khế ước thú bên cạnh Vô Vong, không có lời nói của ai có sức thuyết phục hơn nàng...
"Hỏa phượng, sao ngươi lại ra đây?"
Mộ Như Nguyệt nhíu mày nhìn Hỏa phượng, thân phận Hỏa phượng quá mẫn cảm, trước khi chưa xác định được trong Tây Uyển có bí mật gì, nàng không tính để Hỏa phượng bại lộ...
Không ngờ Hỏa phượng lại nhân lúc nàng không chú ý, từ trong đan thư chạy ra.
"Chủ nhân, ta cảm nhận được."
Tầm mắt Hỏa phượng nhìn về nơi cách đó không xa, trong mắt ẩn chứa tia kích động.
"Ta cảm nhận được hơi thở của Vô Vong chủ nhân..."
Không sai, nàng chờ Vô Vong chủ nhân nhiều năm như vậy, chính là nơi này!
Thì ra nam nhân kia còn sống...
Nghĩ đến đây, trong lòng Hỏa phượng vô cùng kích động, thanh âm run rẩy.
"Cái gì?"
Mọi người sửng sốt, kinh ngạc nhìn chằm chằm Hỏa phượng diễm lệ trên không trung, tựa như không thể tin vào tai mình...
Nàng vừa nói cái gì?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1879210/chuong-1267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.