Editor: Tường An
Thông Huyền nhíu mày, thật lâu sau mới nói: "Vậy cũng được, nhưng ngươi tuyệt đối đừng đến cái sân hẻo lánh ở phía tây, nếu không, ta cũng không thể cứu được ngươi..."
"Phía tây?" Mộ Như Nguyệt trầm ngâm nửa ngày, ánh mắt chợt lóe, "Được, ta đã biết."
Nếu Tây Uyển là cấm địa không cho bất cứ kẻ nào tiến vào, chứng tỏ nơi đó có ẩn giấu bí mật.
Cho nên, bất luận thế nào, nàng đều phải tìm hiểu đến cùng...
-------------------
Tuy nói Tây Uyển hẻo lánh, lại bị bao phủ giữa một rừng cây, không hề giống một nơi không có người ở...
"Nơi này chính là Tây Uyển?" Mộ Như Nguyệt khẽ cau mày, đáy mắt xẹt qua một tia sáng: "Vô Trần, chàng có cảm nhận được chỗ này có hai đạo lực lượng cường đại hay không..."
"Không sai."
Dạ Vô Trần ôm chặt eo nàng, đôi mắt tím xẹt qua tia sáng khác thường.
"Nơi này quả thật có chút bất thường, nếu như không có ai ở đây, tại sao lại có người canh gác?"
Ánh mắt Mộ Như Nguyệt trầm xuống.
"Ta nghe Ngữ di nói, sở dĩ phụ thân bị Đan gia tổn thương là do gian tế trong Thần Môn ám toán hắn, hiện tại Trúc Ngư Nhi lại muốn giết ta, vậy tên gian tế kia có thể có quan hệ với nàng hay không?"
Tình cảm rất dễ làm người ta mất đi lý trí, Trúc Ngư Nhi mặt ngoài tôn kính Vô Vong, nhưng ai biết trong lòng nàng ta nghĩ thế nào.
Cho nên sau khi nghe Lâm Nhược Ngữ nói, người đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1879196/chuong-1253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.