Editor: Tường An
"Hải Uy, chúng ta đi Nam Dương quận."
Thông Huyền nhìn Trúc Ngư Nhi lần cuối, xoay người rời khỏi sơn cốc...
Thấy vậy, Hải Uy rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm, bất đắc dĩ cười khổ.
Tính tình sư phụ cứ hay đấu đá lung tung như thế, đã từng rất nhiều lần chống đối Ngư Nhi cô nương, lần nào cũng khiến hắn lo lắng đề phòng, sợ Ngư Nhi cô nương sẽ hỏi tội sư phụ...
Còn may, hắn mạng lớn, nhiều lần đều sống sót...
Trong đại sảnh yên tĩnh, Mộ Như Nguyệt đang phân phó gì đó thì nghe một tiếng cười to từ bên ngoài truyền vào.
"Nguyệt nha đầu, đã lâu không gặp, xem ra gần đây ngươi không thay đổi nhiều lắm."
Mộ Như Nguyệt nhướng mày, ngước mắt nhìn hai người đi đến, nhàn nhạt nói: "Vậy các ngươi cho rằng ta nên biến thành bộ dáng thế nào?"
"Ha ha." Thông Huyền tươi cười, nhanh chóng tiến vào: "Ta cho rằng ngươi sẽ lửa giận công tâm, thương tâm muốn chết..."
Mộ Như Nguyệt nhìn thẳng vào mắt Thông Huyền: "Xem ra ngươi đã biết rồi."
"Nếu không biết, ta cũng sẽ không tới đây, chính vì nghe nói chuyện này nên ta mới tới."
"Nga?" Mộ Như Nguyệt buông chén trà trong tay xuống, nhàn nhạt hỏi: "Vậy ngươi biết là ai ra tay với phủ quận chủ sao?"
Nghe vậy, thân thể Thông Huyền cứng đờ, bất đắc dĩ thở dài: "Là người Thần Môn!"
Mộ Như Nguyệt rũ mắt, cười nói: "Vậy ngươi còn tới tìm ta? Ta không quên, hai thầy trò các ngươi đều là người Thần Môn..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1879189/chuong-1246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.