Editor: Tường An
Hai huynh đệ họ Vương cũng trợn tròn mắt.
Khó trách lão đại thoải mái đi theo Tôn giả áo xám, mà Vô Trần công tử cũng không lo lắng chút nào, thì ra bọn họ còn có quan hệ này?
Trời ạ, có Tôn giả áo xám làm hậu thuẫn, sau này còn ai dám động vào bọn họ?
Giờ khắc này, trong lòng hai huynh đệ họ Vương cảm thấy may mắn chưa từng có.
Nếu không phải ngày đó bọn hắn bắt trói Mộ Như Nguyệt thì sẽ không bị nàng thu phục, nói không chừng lúc này bọn họ vẫn chỉ là một đám cường đạo trên núi...
"Tôn giả áo xám, ta còn bận chút chuyện, cáo từ trước."
Phương Bình Minh nhịn không được đứng dậy, ngoài cười nhưng trong không cười ôm quyền với Mộ Như Nguyệt, nói: "Chúc mừng quận chủ đại nhân, về sau nếu có yêu cầu gì, bất cứ lúc nào cũng có thể tới Phương gia."
"Tôn giả áo xám, quận chủ đại nhân, chúng ta cũng cáo từ trước..."
Tất cả mọi người đều đứng lên, muốn cáo từ rời đi, đúng lúc này, một thanh âm đạm mạc kéo bước chân bọn họ lại...
"Nguyện trung thành với ta, ta cho các ngươi lợi ích lớn nhất."
Phương Bình Minh sửng sốt, quay đầu nhìn khuôn mặt bình tĩnh lạnh nhạt của Mộ Như Nguyệt: "Không biết quận chủ đại nhân có thể cho chúng ta cái gì?"
"Một trăm Vương linh đan, một ngàn Vương cấp đan, hai ngàn Thượng linh đan, năm ngàn Phá linh đan...."
Không đợi những người khác kịp phản ứng, Phương Bình Minh đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1879147/chuong-1204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.