Editor: Tường An
Mộ Như Nguyệt hơi sửng sốt, hiển nhiên bị Dạ Vô Trần dọa sợ.
"Vô Trần, chàng xuất quan rồi? Sao chàng lại đến đây?"
"Ta đến đón nàng về nhà."
Về nhà...
Hai chữ này làm khóe môi Mộ Như Nguyệt bất giác cong lên một nụ cười vui vẻ.
"Nguyệt Nhi, bọn họ đều nói nàng gặp nguy hiểm."
"Vậy còn chàng? Chàng nghĩ thế nào?"
Dạ Vô Trần cười tà mị nói: "Nàng nỡ bỏ ta lại sao?"
Tâm Mộ Như Nguyệt đột nhiên xúc động.
Phỏng chừng trên đời này, Dạ Vô Trần là người hiểu rõ nàng nhất...
Đúng vậy, nàng làm sao nỡ bỏ lại nam nhân này? Không có nàng, nàng không tưởng tượng nổi nam nhân này sẽ biến thành bộ dạng gì...
"Vô Trần, vì chàng, bất luận xảy ra chuyện gì, ta nhất định sẽ sống sót!"
Đây là ước định nhất sinh nhất thế của bọn họ!
"Khụ khụ!" Thu Mi ho khan hai tiếng, mỉm cười nói: "Hai người các ngươi bớt ân ái trước mặt người cô đơn như ta đi, mấy canh giờ trước, chúng ta nói với nam nhân của ngươi rằng ngươi đã chết, hắn lại chẳng có biểu hiện thương tâm gì, chỉ thản nhiên nói một câu, ngươi còn sống, ta còn tưởng rằng hắn quá bi thương cho nên mới không chấp nhận nổi sự thật này, nhưng không ngờ ngươi thật sự còn sống..."
Rốt cuộc tình cảm phải sâu đậm cỡ nào mới có thể liên hệ sinh mệnh hai người chặt chẽ như vậy.
Nếu không có mối liên hệ đó, làm sao hắn biết nàng ấy còn sống?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1879131/chuong-1188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.