Editor: Tường An
Lúc này, Mộ Như Nguyệt đang ở trong sân, tay cầm một xấp tư liệu, toàn thân lười nhác dựa vào Dạ Vô Trần, nhẹ nhàng lật xem tư liệu trong tay.
Từ đầu đến cuối, ánh mắt Dạ Vô Trần luôn chăm chú nhìn nàng, nụ cười trên môi ngày càng đậm.
Đã bao lâu rồi?
Từ năm đó rời khỏi Quỷ Vương phủ, bọn họ đã bao lâu không được sống thích ý như hiện giờ? Hắn thật hi vọng thời gian cứ dừng lại tại đây, tại nơi này, chỉ có hắn và nàng...
Đáng tiếc không được như mong muốn, một thanh âm kinh hỉ đột nhiên truyền đến, quấy rầy bầu không khí tốt đẹp này.
"Đại sư, ta vừa luyện được một viên Thần nguyên đan, độ dung hợp đã đạt tới 90%!" Hải Uy bước nhanh tới, vẻ mặt tràn đầy vui sướng.
Trời biết, đối với đan dược sư mà nói, độ dung hợp quan trọng đến mức nào, ngay cả sư phụ hắn cũng chỉ đạt 93%, hẳn chẳng qua mới mấy ngày ngắn ngủi đã tăng độ dung hợp lên tới 90% rồi...
Cho dù là sư phụ cũng không thể làm hắn biến hóa lớn đến thế.
"Ân", Mộ Như Nguyệt nhướng mày, nhàn nhạt cười nói, "Tiếp theo ta sẽ nâng cao thực lực cho phủ quận chủ, cho nên ta muốn ngươi hỗ trợ luyện một số đan dược, còn về phần luyện đan dược gì, Khổng Phàm sẽ với ngươi."
Hải Uy sửng sốt, sờ sờ đầu nói: "Vậy còn đại sư?"
"Ta và Vô Trần đều phải bế quan đột phá!"
Trên đời này chỉ có linh thạch là thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1879104/chuong-1161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.