Chương trước
Chương sau
Editor: Tường An

Ở thần giới, linh thạch cao cấp rất hiếm có, cho nên một khi có linh thạch cao cấp, rất nhiều người sẽ lựa chọn cất giữ, có ai nguyện ý đem đổi một trăm vạn linh thạch sơ cấp chứ?

Cho nên, dù năng lượng của một trăm vạn linh thạch sơ cấp tương đương với một linh thạch cao cấp nhưng trong quá trình hấp thu lại quá phiền toái, vì thế Văn Hạo mới bỏ ra một trăm vạn linh thạch sơ cấp để mua Thượng linh đan...

Sắc mặt Thu Mi hơi tái nhợt, nhìn Văn Hạo, cười yêu mị nói: "Văn gia đúng là tài lực phong phú, lại có thể bỏ ra một trăm vạn linh thạch sơ cấp! Lần này, ta nhận thua!"

"Đa tạ." Văn Hạo ôm quyền, nở nụ cười nhàn nhạt.

Đang một tiếng, Khổng Phàm gõ búa, tươi cười đầy mặt: "Chúc mừng Văn công tử mua được năm viên Thượng linh đan, kế tiếp là vật phẩm đấu giá cuối cùng! Giá khởi điểm của vật phẩm lần này là mười vạn linh thạch sơ cấp!"

"Mười vạn linh thạch sơ cấp?"

Nghe vậy, mọi người lại nhìn nhau, đáy mắt khó che giấu khiếp sợ.

Vừa rồi đấu giá Thượng Linh đan chỉ ra năm vạn linh thạch sơ cấp, lần này lại ra mười vạn? Chẳng lẽ đan dược lần này còn trân quý hơn Thượng linh đan?

"Khổng quản gia, ngươi đừng thừa nước đục thả câu nữa", Thu Mi che miệng cười khẽ, "Mau nói cho chúng ta biết vật phẩm cuối cùng đấu giá là cái gì!"

"Ha ha!" Khổng Phàm cười nói, "Lần cuối cùng đấu giá chỉ có một viên đan dược, chẳng qua đây chính là Thần nguyên đan, có thể giúp võ giả đỉnh thần tướng đột phá đến cảnh giới thần vương!"

Chỉ có đan dược sư đỉnh thượng giai mới có đủ khả năng luyện chế Thần nguyên đan, chẳng lẽ trong phủ quận chủ có đan dược sư đỉnh thượng giai?

Tim mọi người run lên, ngây ngốc như bị sét đánh, nhất thời không nói được câu nào...

"Thần nguyên đan? Tuyệt đối không thể nào!" Sắc mặt Ân Hoa trắng bệch, môi run run.

Trong phủ quận chủ thế nhưng có đan dược sư đỉnh thượng giai?

Sự thật này làm hắn bị đả kích sâu sắc!

"Các vị, hiện tại có thể bắt đầu đấu giá." Khổng Phàm cười nói.

Nghe vậy, Thu Mi từ trong khiếp sợ hồi phục lại tinh thần, khẽ cong khóe môi nhìn về phía Văn Hạo.

Vì Thượng linh đan, Văn Hạo đã dùng quá nhiều linh thạch, hiện giờ rõ ràng lực bất tòng tâm. Cho nên, nàng nhất định sẽ đoạt được Thần nguyên đan...

Thời điểm nàng vừa muốn mở miệng, một thanh âm già nua từ trong đám người truyền tới.

"Ta ra mười linh thạch cao cấp!"

Đám đông lập tức sôi trào, mọi ánh mắt đổ dồn về phía lão giả ngồi giữa đại sảnh...

Chỉ thấy lão giả mặc y phục màu xám, đầu đội đấu lạp che đi gương mặt. Thanh âm khàn khàn trầm thấp, lộ ra cảm giác âm trầm.

"Lão già này là ai?" Thu Mi nhíu mày.

Thần nguyên đan quả thật trân quý nhưng cũng không giá trị bằng mười linh thạch cao cấp, vậy mà lão nhân này lại ra giá trên trời như thế! Hơn nữa, ngữ khí còn thản nhiên không đổi.

"Vị tiền bối này", Ân Hoa đứng lên, lạnh lùng nhìn Mộ Như Nguyệt và Dạ Vô Trần, cười lạnh nói, "Có một câu không biết ta có nên nói hay không! Quận chủ này là đệ tử của học viện Thần, hơn nữa còn chẳng có thực lực gì, không ai biết Thần nguyên đan này là thật hay giả, tiền bối vẫn nên cẩn thận đừng mắc mưu mới tốt..."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.