Editor: Tường An
Mộ Như Nguyệt khẽ nhắm mắt lại, từ từ tiêu hóa những lời Hỏa phượng nói.
Ngàn năm trước, nàng vẫn cho rằng mình là cô nhi, lại không ngờ mình còn có thân thế như vậy...
"Vô Vong, hắn hiện tại đang ở đâu?"
Tim Hỏa phượng run lên, hơi cúi đầu nói: "Ta ở luyện ngục đợi hắn nhiều năm như vậy, trước sau vẫn không thấy hắn xuất hiện, mà hơn 900 năm trước liên hệ khế ước của chúng ta cũng bị chặt đứt, ta đoán là hắn đã không còn trên đời này nữa..."
Nghĩ đến đây nàng liền đau lòng.
Cũng may nàng gặp được tiểu chủ nhân.
Bất luận thế nào, nàng nhất định sẽ dùng cả sinh mệnh bảo hộ nàng ấy an toàn...
Ngón tay Mộ Như Nguyệt khẽ run, chậm rãi mở mắt ra.
Nam nhân cường đại đến mức không ai sánh được kia sao có thể biến mất khỏi thế gian? Không biết vì sao Mộ Như Nguyệt có cảm giác như vậy.
Hắn... nhất định còn sống!
Chỉ là sống ở một nơi mà bọn họ không biết đến thôi!
"Hỏa phượng, ta muốn yên lặng một mình một chút!" Nàng nhìn Hỏa phượng, nhàn nhạt nói.
Hỏa phượng gật gật đầu đáp: "Vâng, chủ nhân, ta sẽ không quấy rầy ngươi..."
Dứt lời, nàng nhìn Mộ Như Nguyệt lần cuối, yên lặng biến mất...
Sau khi nàng rời khỏi, trong phòng chỉ còn lại một mình Mộ Như Nguyệt.
Nàng lẳng lặng nhìn ra cửa sổ, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Đúng lúc này, một vòng tay to lớn ôm nàng vào lòng, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1879089/chuong-1146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.