Nghe cái giá này, Lisa nhịn không được táp lưỡi, lúc nàng muốn kéo Mộ Như Nguyệt rời đi, thanh âm đạm mạc của nữ tử truyền vào tai.
"Ta lấy hai cái vòng tay bạch ngọc này."
"Cái gì?"
Lão bản hơi sửng sốt, nhất thời hoài nghi lỗ tai mình có vấn đề.
Vừa rồi hắn có nghe lầm hay không, nữ nhân này muốn mua vòng tay bạch ngọc, lại còn mua hai cái? này...
"Thế nào, có vấn đề gì sao?" Mộ Như Nguyệt nhướng mày, nhàn nhạt hỏi.
"Này..." lão bản chần chờ nửa ngày, nói, "Cô nương, hai cái vòng tay bạch ngọc này giá tổng cộng là 60 linh thạch trung cấp, ngươi xem..."
"Yên tâm đi, ta sẽ trả không thiếu một đồng, có điều..." Mộ Như Nguyệt dời mắt, chỉ vào cục đá màu đen trong góc, nói, "Thứ này nhìn có vẻ thú vị, không bằng đưa cho ta mài kiếm đi, không biết ngươi có nguyện ý tặng nó cho ta hay không?"
Lão bản hồi phục tinh thần, kích động nói: "Tảng đá kia để đây cũng không có tác dụng gì, nếu cô nương thích thì cứ cầm đi."
"Vậy, đa tạ."
Mộ Như Nguyệt đưa 60 linh thạch trung cấp đến trước mặt lão bản, thản nhiên nói: "Đây là 60 linh thạch trung cấp, không biết ngươi có muốn kiểm tra lại không?"
"Không! Không cần!"
Lão bản kích động nói năng lộn xộn, trời biết, nhiều năm rồi hắn không bán được món đồ nào trân quý như vậy, vòng tay bạch ngọc được coi là vật phẩm quý nhất trong cửa hàng, hôm nay một lúc bán được hai cái...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1879043/chuong-1100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.