Bạch Trạch chậm rãi đi về phía Bắc Quân, bạch y bay múa trong gió.
Ngay vào thời khắc này, mặt đất xảy ra biến hóa vi diệu...
Oanh!
Ầm ầm ầm!
Đá từ trên mặt đất bay lên không trung, nháy mắt đã tạo nên một bức tường đá thật dày tản ra bạch quang, tương xứng với vầng sáng quanh người nam nhân....
"Cảnh Nhi, Tử Thược, các ngươi lập tức theo Viêm Tẫn rời khỏi đây! Ta có thể ngăn cản hắn nửa khắc, nếu chậm trễ, ta cũng không có cách nào cản được hắn..."
Tử Thiên Cảnh khẽ run lên, kiếp trước hắn còn nhỏ không hiểu chuyện lắm, cho nên cũng không rõ tình cảm Bạch Trạch dành cho Mộ Như Nguyệt.
Đến bây giờ hắn mới biết Bạch Trạch si tình với mẫu thân tới mức nào.
Có lẽ tình cảm của hắn đối với mẫu thân không hề thua kém phụ thân...
"Bạch Trạch thúc, ta..."
"Đi mau!!!"
Sắc mặt Bạch Trạch lạnh lùng, trầm giọng nói: "Bắc Quân bây giờ đã cường đại đến mức các ngươi không thể đối kháng được, lập tức rời khỏi nơi này, nếu các ngươi xảy ra chuyện gì, Nguyệt Nhi... nhất định sẽ rất thương tâm."
"Nhưng mà, Bạch Trạch thúc, mẫu thân cũng rất quan tâm ngươi, ngươi dùng tính mạng bảo hộ chúng ta, nàng cũng sẽ thương tâm..."
Thân thể Bạch Trạch chấn động, chậm rãi nhắm mắt lại, đến khi mở mắt ra, trong mắt hiện lên tia sáng kiên định.
"Như vậy là đủ rồi, Cảnh Nhi, nói với nương ngươi, đời này có thể gặp được nàng, ta không hối hận! Từ lần đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1879008/chuong-1065.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.