Chương trước
Chương sau
Đúng vậy, nàng lấy đan đỉnh phượng hoàng ra...

Đồng thời còn lấy ra một đống dược liệu.

"Luyện đan?" thành chủ ngẩn ra, "Ta đã là một bán thần, ngươi cho rằng chỉ dựa vào chút thuật luyện đan thì có thể làm gì được ta? Cho dù là đan dược đỉnh thiên giai cũng không làm gì được ta."

Còn thần giai...

Có thể sao?

Tầng luyện ngục thứ 6 tuyệt đối sẽ không xuất hiện cao thủ thần giai! Dù nàng là người tầng 7 cũng không có khả năng luyện chế được đan dược thần giai.

Mà người của tầng trên thì sẽ không đến nơi này, cho nên, dù nàng có là đan dược sư thiên tài, cùng lắm chỉ có thể luyện chế được đan dược đỉnh thiên giai...

"Hừ, để xem ngươi có bản lĩnh gì!"

Thành chủ hừ lạnh, cũng không ngăn cản Mộ Như Nguyệt, trong mắt hắn, nha đầu này căn bản không thể thay đổi cục diện, nếu đã vậy, cho nàng chút thời gian cũng không vấn đề gì.

Mộ Như Nguyệt hít sâu một hơi, lấy hỏa long quả đã có được lúc ở rừng luyện ngục ra.

Hỏa long quả là dược liệu luyện chế đan dược thần giai, bởi vì hiện tại trong tay nàng chỉ có một gốc dược liệu thần giai, cho nên chỉ có thể dùng Hỏa long quả để luyện chế...

Giờ khắc này, trong đầu Mộ Như Nguyệt lóe lên nội dung đan thư, hai mắt nàng chợt sáng lên.

"Hỏa thần đan!"

Hỏa long quả phối hợp với Thiên nhai thảo có thể luyện chế được Hỏa thần đan! Thiên nhai thảo là một gốc dược liệu vạn năm, mà số dược liệu trong tay nàng hoàn toàn có thể luyện chế được Thiên nhai thảo...

Mộ Như Nguyệt vừa vung tay, một ngọn lửa lập tức bùng cháy dưới đáy đan đỉnh phượng hoàng...

Bạch y bay múa trong gió, thần sắc nữ tử nghiêm túc nhìn chằm chằm vào đan đỉnh trước mắt...

Mọi người cũng nín thở nhìn Mộ Như Nguyệt không chớp mắt.

Không ai mở miệng nói lời nào, nhưng trong lòng mọi người đều cho rằng dù nàng luyện chế ra đan dược đỉnh thiên giai cũng không có khả năng đánh bại thành chủ đại nhân...

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Sắc mặt Mộ Như Nguyệt ngày càng tái nhợt, trên trán lấm tấm mồ hôi, thần sắc suy yếu giống như bất cứ lúc nào cũng có thể ngã xuống...

Thành chủ nở nụ cười châm chọc, khinh thường nói: "Nha đầu, ngươi cũng đừng nên miễn cưỡng, dù ngươi liều mạng luyện chế đan dược cũng không làm gì được ta, cần gì phải phí sức? Không bằng nhẹ nhàng ngồi chờ chết, hấp hối giãy dụa sẽ không có kết cục tốt!"

Những lời này giống như không lọt vào tai Mộ Như Nguyệt, thần sắc nàng vẫn nghiêm túc tập trung vào đan đỉnh phượng hoàng.

Bỗng nhiên một luồng nguyên khí không biết từ đâu truyền đến, tiếp viện cho thân thể nàng, sắc mặt nàng dần khôi phục hồng hào...

"Ân?"

Thành chủ nao nao.

Trên người nàng có bảo vật bất cứ lúc nào cũng có thể bổ sung nguyên khí, nếu có thể đoạt được bảo vật kia, thực lực của hắn nhất định có thể nâng cao một bậc.

Nghĩ đến đây, trong mắt hắn xẹt qua tia tham lam, nhìn chằm chằm Mộ Như Nguyệt...

"Như Nguyệt..."

Trong mắt Mặc Khê lộ vẻ lo lắng, nhìn Mộ Như Nguyệt không chớp mắt...

Trong mắt hắn chỉ có duy nhất ảnh ngược của nữ tử...

Oanh!

Đột nhiên, thiên địa rung chuyển làm mọi người chấn kinh....
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.