"Không!" Dạ Vô Trần ôm thật chặt Mộ Như Nguyệt trong ngực, khóe môi chậm rãi tràn ra tia máu: "Ta không thể buông tay!"
"Vô Trần!!!"
"Nguyệt Nhi", Dạ Vô Trần đè đầu nàng lại, hung hăng ấn vào vai mình, thanh âm tà mị mang theo run rẩy: "Kiếp trước nàng đã vào cảnh giới vô thượng nhưng hiện tại nàng mới chỉ ở cảnh giới linh nguyên mà thôi, cho nên ta không thể để nàng mạo hiểm tính mạng."
"Nhưng mà, chàng..."
"Nguyệt Nhi, ta luyến tiếc nàng, cho nên ta sẽ không bỏ nàng mà đi, cũng sẽ không để nàng rời xa ta, bất quá là thiên kiếp nho nhỏ mà thôi, trên đời này không có gì có thể ngăn cản chúng ta, đối mặt với thiên kiếp này, một mình ta là đủ rồi..."
Đối với hắn mà nói, nàng đã dung nhập vào xương tủy của hắn, mặc dù tin tưởng nàng, hắn cũng sẽ không để nàng mạo hiểm tính mạng...
Oanh!
Ầm ầm ầm!
Thiên kiếp từ trên trời giáng xuống thân thể Dạ Vô Trần, toàn thân hắn khẽ run lên, nhưng trước sau vẫn không buông nữ tử trong ngực ra.
Tim Mộ Như Nguyệt run rẩy, càng đau lòng nam nhân này....
Khi không có nguy hiểm đến tính mạng, nam nhân này tùy ý để nàng chiến đấu, nhưng một khi có nguy hiểm tính mạng lại vĩnh viễn che chở nàng dưới cánh chim của hắn...
"Vô Trần." Mộ Như Nguyệt nhẹ nhàng nắm tay Dạ Vô Trần, ngước mắt nhìn dung nhan tuấn mỹ trước mặt: "Nếu chàng đã nói chỉ là thiên kiếp nho nhỏ, vì sao chúng ta phải sợ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878931/chuong-988.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.