Chương trước
Chương sau
"Tử gia?" tim Hạ Minh khẽ run lên, túm chặt cánh tay Hạ Lộ Lộ, "Ngươi vừa nói gì? Tử gia?"

Hắn không nghe lầm? Hạ Lộ Lộ quen biết người Tử gia?

"Đương nhiên!" thiếu nữ ngẩng cao đầu, đắc ý cười nói: "Hắn tên là Tử Dự, hắn còn nói muốn kết hôn với ta."

"Lộ Lộ, tên Tử Dự kia có thân phận gì ở Tử gia?"

"Cái này..." Hạ Lộ Lộ trầm mặc nửa ngày, lắc lắc đầu nói: "Ta không rõ lắm, nhưng nghe khẩu khí của hắn, hình như rất có địa vị ở Tử gia, nói không chừng còn là thiếu gia Tử gia ấy chứ."

Tử gia quá thần bí, cho nên rất nhiều người chưa từng gặp người Tử gia.

Có điều, vẫn có rất nhiều người tò mò về Tử gia thần bí kia...

"Lộ Lộ, lần này ngươi làm rất tốt, cha muốn gặp hắn!" ánh mắt Hạ Minh chợt lóe, có lẽ hắn có thể thông qua người kia để biết rốt cuộc Hạ gia đã trêu chọc Tử gia lúc nào.

Tuy nói Hạ Lộ Lộ được cưng chiều từ nhỏ nhưng đây là lần đầu tiên được Hạ Minh khích lệ, nàng bất giác thụ sủng nhược kinh, vội vàng gật đầu nói: "Được, vậy ta sẽ mời hắn đến gặp ngươi."

"Ha ha ha!" 

Có lẽ nghĩ đến chuyện mình sắp kết thân với Tử gia, Hạ Minh cười phá lên, hắn quay đầu nhìn Vân La bằng ánh mắt sắc lạnh, nói: "Vân La, ngươi thấy không, đây là cái giá phải trả vì đã không chọn ta! Nếu Lộ Lộ là con gái chúng ta, đến lúc đó ngươi cũng có thể kết thân với Tử gia rồi, đáng tiếc, cơ hội tốt như vậy mà ngươi lại từ bỏ!"

Vân La cười lạnh, chậm rãi nhắm mắt lại, không thèm nhìn khuôn mặt khiến người khác chán ghét kia nữa...

Trong đại sảnh kim bích huy hoàng, nam nhân lẳng lặng ngồi trên ghế sofa, toàn thân lộ ra khí thế không giống người thường.

Hạ Minh cảm thán, không hổ là người Tử gia, chỉ nhìn khí thế đã mạnh hơn người thường rồi.

"Tử công tử, hôm nay ta mời ngươi tới, có một việc muốn hỏi ngươi, không biết thiếu phu nhân Tử gia rốt cuộc là ai?"

"Thiếu phu nhân?" Tử Dự cau mày, "Tử gia chúng ta có thiếu phu nhân khi nào? Sao ta không biết?"

"Không có thiếu phu nhân?"

Hạ Minh ngây ngẩn, những người đó rõ ràng đã nói vì Hạ Thụy nhòm ngó thiếu phu nhân Tử gia nên bọn họ mới tức giận như thế, nhưng Tử Dự nói không biết là ý gì?

"Hạ bá phụ, thiếu chủ Tử gia chúng ta mới trở về cách đây không lâu, chỉ trở về một mình, căn bản không có ai đi cùng, lấy đâu ra thiếu phu nhân? Phỏng chừng ngươi bị người khác lừa rồi!"

Phanh!

Hạ Minh đập mạnh lên bàn, xanh mặt nói: "Buồn cười! Bọn chúng lại dám lừa gạt ta, nhưng mà, người của Tử gia vì sao muốn lừa ta?"

"Tử gia?" Tử Dự không thèm để ý, nói: "Tử gia chúng ta sẽ không làm chuyện nhàm chán như vậy, nhất định là có người giả mạo thân phận Tử gia, muốn lừa gạt tống tiền ngươi, may mắn ta nhắc nhở sớm, nếu không ngươi thật sự bị bọn họ lừa rồi!"

Nghe vậy, lửa giận trong lòng Hạ Minh càng cao, ánh mắt càng thêm lạnh lẽo, âm trầm.

Nhưng hắn làm sao biết được, Tử Dự ở Tử gia chỉ là một hạ nhân quét rác, hơn nữa, Tử gia có quy định, bất kì ai vào Tử gia đều sửa thành họ Tử.

Cho nên Tử Dự mới có thể dùng cái họ này để tác oai tác quái khắp nơi. Nhưng xét cho cùng, ông nội hắn chỉ là một hạ nhân của Tử gia mà thôi, rất nhiều chuyện không có tư cách biết, dĩ nhiên cũng không biết sự tồn tại của Mộ Như Nguyệt...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.