"Nam nhân?" Mộ Tranh nhìn Mộ Như Nguyệt một cái, nhàn nhạt nói, "Mời hắn vào đi."
"Vâng." Người nọ lĩnh mệnh lui ra.
Mọi người bất giác nghị luận sôi nổi, suy đoán nam nhân tới tìm nàng là ai...
Thời điểm nam nhân bước vào, cả đại sảnh nháy mắt trở nên yên tĩnh, mọi người ngừng thở, ánh mắt kinh diễm nhìn nam nhân trước mắt....
Nam nhân này vô cùng tuấn mỹ, đẹp hơn đám thần tượng minh tinh không biết bao nhiêu lần, trên môi là nụ cười tà mị động lòng người, đặc biệt là đôi mắt tím kia, thật dễ câu hồn người ta.
Tim Lâm San đập loạn nhịp, si ngốc nhìn Dạ Vô Trần, nàng chưa từng gặp nam nhân này đẹp như vậy, đẹp đến mức không giống người phàm....
"Vô Trần?" Mộ Như Nguyệt sửng sốt, kinh ngạc nhìn nam nhân: "Làm sao chàng tìm đến đây được?"
Nam nhân dừng chân, ôn nhu cười nói: "Nghe tin nàng ở đây, cho nên ta tới..."
Lúc còn ở đại lục, hắn đã nghe Mộ Như Nguyệt nhắc tới thế giới này, cho nên từ sau khi đến đây, hắn thường xuyên chú ý động tĩnh bên này, cách đây không lâu, báo chí có đưa tin nàng đến tham dự hôn lễ của Thẩm Mặc, vì vậy, Dạ Vô Trần mới có thể đến đây tìm nàng....
"Nương tử." nam nhân vươn tay ôm Mộ Như Nguyệt vào ngực, bàn tay to nhẹ nhàng vuốt tóc nàng, nụ cười trên môi càng thêm tà mị: "Ta rất nhớ nàng...."
Thân thể Mộ Như Nguyệt run lên, khẽ nhắm mắt lại.
Tâm tình phòng bị mấy ngày nay, giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878875/chuong-932.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.