Đi ra khỏi giáo đường, ánh mặt trời ấm áp bao phủ khắp nơi, thiếu niên quay đầu nhìn nữ tử bên cạnh, thần sắc vô cùng áy náy.
"Xin lỗi, làm ngươi đến đây một chuyến vô ích, nể tình quan hệ của ta và Thẩm Mặc trước kia, ta không muốn sau này phải đối địch với hắn, nhưng mà..."
Nhưng mà, hắn không ngờ mọi chuyện lại như vậy...
"Không sao", Mộ Như Nguyệt lắc đầu, khẽ rũ mắt, nói: "Ngươi không cần để trong lòng, đây chính là quyết định của hắn."
Sở Vận!
Nghĩ đến nữ nhân này, ánh mắt Mộ Như Nguyệt bất giác trầm xuống, có phải Sở Vận và Hạ gia có quan hệ gì hay không? Nàng ta đóng vai trò gì trong chuyện cha mẹ mất tích, cho nên hiện tại chỉ có thể tạm thời giữ lại mạng nàng ta.
Chờ đến lúc cha mẹ an toàn trở về, ngày đó... chính là ngày chết của nàng ta!
"Chúng ta đi thôi." Mộ Như Nguyệt ngẩng đầu, đáy mắt xẹt qua tia sáng.
Từ đầu đến cuối, Mộ Hạo Thiên chỉ nhìn thấy một bên sườn mặt của nữ tử, trong mắt dần xuất hiện tia hoảng hốt...
"Thẩm Mặc."
Sở Vận nắm chặt tay Thẩm Mặc, trong lòng trầm xuống.
Mộ Hạo Thiên đã biết là nàng hại chết Mộ Như Nguyệt, xem ra kế tiếp, có một số việc cần tiến hành nhanh hơn...
"Vận Nhi", Thẩm Mặc mỉm cười, vỗ vỗ vai Sở Vận, "Ngươi là bạn tốt nhất của Nguyệt Nhi, mặc kệ thế nào ta cũng sẽ thay nàng chiếu cố ngươi thật tốt..."
"Thẩm Mặc, ta chỉ cảm thấy thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878869/chuong-926.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.